Tống Phổ nghe thấy câu này của Đam Đài Dập, đầu liền giật mình.
Còn Tống Lăng Vân bình tĩnh trả lời: "Thần sao dám phiền lòng, chiếc áo choàng này vốn nên để bệ hạ dùng, nhưng thần yêu quý đệ đệ nên đã đưa cho đệ đệ, thần cũng phải cảm tạ bệ hạ rộng lượng, không so đo với thần."
Câu trả lời rộng rãi như vậy, khiến Tống Phổ không tự giác được mà thầm khen ngợi Tống Lăng Vân.
Đam Đài Dập thấy hắn không để tâm, trong lòng không thoải mái, trả lại áo choàng cho Tống Lăng Vân, thản nhiên nói: "Cô yêu thích Tống khanh không kém gì Tống tướng quân, sao có thể so đo với Tống tướng quân."
Tống Phổ nghe Đam Đài Dập nói, cảm thấy có chút lúng túng và áy náy, không dám nhìn vào mắt Tống Lăng Vân, đây là lần đầu tiên cậu gặp phải chuyện này, không biết phải xử trí ra sao, chỉ đành cố gắng xen vào chuyển đề tài, "Thời gian không còn sớm nữa, bệ hạ, chúng ta nên lên đường thôi."
Đam Đài Dập gật đầu, "Đúng là nên đi rồi." không nói gì thêm.
Cuộc đấu ngầm với Tống Lăng Vân cũng dừng lại ở đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT