Tống Phổ nghe thấy giọng Tống Lăng Vân, lập tức hoảng hốt trượt khỏi đùi Đam Đài Dập, quay đầu nhìn Tống Lăng Vân, hắn ta ôm một bó củi lớn đứng không xa, mặt lạnh lùng nhìn họ.
Mặt Tống Phổ đỏ bừng, ấp úng giải thích: "Bọn em không làm gì cả—"
Chưa kịp nói xong, đã nghe Đam Đài Dập lý lẽ chính đáng nói: "Củi này chưa đủ, Tống tướng quân đi nhặt thêm đi, nếu cô bị lạnh, Tống tướng quân có gánh nổi không?"
Tống Phổ: “……”
Uổng công nãy giờ cậu nói với hắn nhiều như vậy, vậy mà hắn đều quên hết rồi.
Tống Phổ quay đầu trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng bởi Đam Đài Dập cắt ngang như thế, lại bỏ lỡ mất thời điểm tốt nhất để biện minh, khiến Tống Phổ khó lòng tiếp tục nói dối với Tống Lăng Vân.
Tống Lăng Vân đặt đống củi bên cạnh đống lửa, bình tĩnh nói với Đam Đài Dập: "Bệ hạ không biết, những củi này đủ để cháy đến sáng, thêm nữa cũng chỉ là lãng phí."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT