Vậy thì chẳng khác nào, cô ấy… Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều cũng chẳng giúp ích được gì. Tiên sứ ngồi cạnh ta nói: “Nghe nói, Thiên quân phục chức vị cho cô ấy lại rồi, thấy thương thôi, ai nhìn vào cũng biết chẳng qua là cho cô ấy một danh phận vì là nữ nhân tộc Chiêu thôi. Làm gì mà, dễ dàng vậy.”
Thiên tộc làm như vậy, là đang tát bôm bốp vào mặt Cửu Vỹ Hồ tộc ta sao, đã nạp ta làm thiếp còn nạp thêm cả người khác. Đúng là chẳng coi bổn thượng tiên ra gì mà.
Đế quân ngồi phía trên, nhìn ta chằm chằm, ta nhìn lại phía hắn, sao nhìn ta mãi, kiểu như đã gặp đâu rồi. Khi ngẩng lên nhìn thẳng mặt ta nhìn từ đầu đến cuối cũng chẳng biết ai. Mặc kệ ngồi ăn đào, nghe tiên sứ cạnh ngồi kể chuyện trên trời dưới đất. Ca vũ múa máy trước phảng phất khăn lụa vào mặt, khiến ta cảm thấy vô cùng bực bội, chẳng qua nể mặt Thanh Khâu đi cho có lệ. Sau ca vũ Thiên quân nói sẽ nạp ta làm thiếp, chờ ngày định đoạt do ta tự quyết, không miễn cưỡng ép buộc ta.
Bổn quân muốn tặng nàng viên dạ ngọc minh châu duy nhất trong Thiên tộc, rất quý hiếm.
Đa tạ Thiên quân, Như Phương có rất nhiều viên dạ ngọc minh châu. Từ viên nhỏ hỏn như cục đá, tới viên to bằng người, hơn cũng có, Thiên quân hà tất phải đem vật phẩm quý giá của Thiên tộc tặng cho Như Phương.
Nhưng nàng nhất định nên nhận, ta sẽ vui hơn đó..haha.
Ta bị chói mắt bởi viên ngọc, dải lụa dạ quang đã bay đến mắt ta, lướt tay qua chiếc khăn biến mất, mọi người chỉ biết nhìn. Ta giải thích rằng mắt yếu nên cần nó để che ánh sáng mạnh, Thiên cung đành xin lỗi ta. Nói ta có thể múa Tây vực không, biểu diễn. Ta đồng ý biến sang bộ phục Tây vực để chiều lòng bọn họ. Điệu múa quyến rũ say đắm lòng người, như mê hoặc nam nhân, có chút mạnh mẽ xoay vòng mạnh hơn là điệu múa nhân gian, uyển chuyển, nhẹ nhàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT