Ta thức dậy sau những ngày mơ hồ, hay tin mình bị phế ngôi vị Thiên phi về làm Như Mậu công chúa khiến ta thấy vô cùng bình thường. Nhưng sẽ khiến Thiên quân mất mặt, tiếng bước chân lặng vào phòng, ta biết chính là chàng.
 
Dậy rồi sao, nàng khiến ta vô cùng thất vọng, tại sao lại có thể nuôi nấng một con hổ dữ như vậy? Lời nói của Đế quân khiến ta vô cùng sốc ta khóc lóc nói: “Ta chẳng làm gì sai cả, chàng cũng biết ta không phải người như vậy mà?”
Tố Cẩm tự ngã xuống, há chẳng phải là tự làm khổ mình sao? Nhưng ta thật sự không đẩy nàng ta…Vừa nói máu trong mồm ta cứ tự chạy, Ân Ân và Phượng Cửu chạy qua đỡ ta nhưng ta lết từ giường xuống đất khiến chàng quay lại rồi ngất đi.
Ta dậy nhưng chàng không nói gì chỉ im lặng, ta cảm thấy rất thất vọng, chàng ngày càng đối xử lạnh lùng xa cách với ta, khiến bản thân này vô cùng bất an cũng như bị tổn thương tinh thần nặng nề. Cũng vậy, chính đôi bàn tay ấy còn cướp đi đôi mắt của ta, khiến ta mất niềm tin hoàn toàn, vô cùng oán hận chàng, dù là thần tiên cũng phải chữa trị mắt cho ta chứ, sao lại để ta thành ra như vậy.
 
Lâu ngày, ta tự nhủ chắc chắn sẽ ra đi Cửu Trùng Thiên này chẳng còn lý lẽ nào để ta ở lại, tốt hơn là vẫn nên trở về. Ngày nào ta cũng cùng Phượng Cửu và Ân Ân dạo quanh Dao Trì tự mò mẫm vào tường, lan can xung quanh, để tự mình đi, vì nghĩ nếu như có thể trở về ta có thể tự mình đi, tự mình làm tất cả mà không cần nhờ đến sự trợ giúp của ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play