Đã trôi qua hơn nửa ngày, ta thức dậy, mắt vô cùng đau, có chăng chẳng hai thấu được nỗi đau này, mắt ta có cảm giác sưng lên, ta nghẹn ngào muốn khóc, nhưng mà làm gì còn đôi mắt mà rơi lệ. Bản thân chỉ có thể ngẩm ngùi nuốt ngược vào trong. Chính Tố Cẩm nàng ta đã hại ta, hại ta mất đi đôi mắt, ta vô cùng căm hận ả. Bây giờ ta đã hiểu cảm giác của Tố Tố như nào rồi, đau đớn cùng cực khi mất đi thứ để nhìn nhận…
Khấu kiến Thiên quân
Giọng của Phượng Cửu và Ân Ân vang lên, ta biết ngài đến đây để xem ta thế nào, ta mò mẫm đứng vào thành giường để đứng dậy Thiên quân định đỡ tay nhưng bị ta hất ra, ý rằng không cần. Đế quân chính tay chàng cướp đi đôi mắt của ta, ta hận chàng, nếu bây giờ có hối hận thì sao lúc đó không nghĩ cách khác. Thiên quân ngồi cạnh ta, có cảm giác đệm lún xuống nói với ta: “Nàng đừng buồn, tỳ nữ cạnh nàng sẽ là đôi mắt cho nàng.”
Thiên quân đừng lo, thiếp chẳng qua là bị người ta hại như Tố Tố thôi. Nếu không còn việc gì thiếp đi ngủ đây, người lo việc triều chính bận rộn nên về nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT