Người chú bỗng nhiên vỗ mạnh vào trán mình, kích động nhìn tôi rồi hỏi: “Chà chà, sao lại thế nhỉ? Những cảnh sát đó đã lấy camera giám sát gì đó từ chỗ tôi, cậu nói xem, đến lúc đó liệu h.u.n.g t.h.ủ có trả thù tôi không?”
Ế? T.r.ả t.h.ù? Chú này nghĩ cũng hơi nhiều rồi, hơn nữa h.u.n.g t.h.ủ không hề để camera quay được hắn cơ mà, cho nên những cái đó cũng không được coi là chứng cứ.
Thấy chú kia lo lắng như vậy, tôi cũng không an ủi gì cả, không phải do tôi lạnh lùng, mà bởi vì bây giờ tôi còn đau đầu hơn chú ấy nữa.
Tôi quay về ký túc xá, ngồi lên giường của mình, lẩm bẩm niệm trong miệng: “Ngô Dũng, không phải tôi hại c.h.ế.t cậu, o.a.n có đầu nợ có chủ, cậu đừng đến tìm tôi nhé.”
Nhưng niệm như vậy, vô hình trung tôi lại càng sợ, cứ cảm thấy có đôi mắt đang ở trong bóng tối lặng lẽ quan sát tôi.
Không nghĩ nữa, đi ngủ, đi ngủ là cái gì cũng hết.
Tôi lẳng lặng thầm an ủi bản thân như vậy, hơn nữa còn nói thầm, không cần ở trường nữa, thuê phòng bên ngoài còn tốt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play