“Mộ Thanh Thanh, hôm nay bổn đạo trưởng sẽ thu phục ngươi.” Đạo trưởng vừa nói vừa giương kiếm gỗ lên, chuẩn bị đấu với Thanh Thanh một trận kịch liệt.
Mà tôi thì ôm lấy Ôn Bội Như, một mặt ngơ ngác không biết chuyện gì.
“Hứa Diệp, chàng đang khóc sao?” Ôn Bội Như đưa bàn tay lạnh như băng ra, chạm lên trên má tôi, nhỏ nhẹ: “Ta biết, từ trước đến nay chàng vẫn luôn lừa ta. Chàng không yêu ta, cưới ta cũng chỉ là vì bị ép buộc. Đêm tân hôn, chàng nói với ta là ra ngoài có việc, nhưng thực ra là đi tìm Mộ Thanh Thanh.”
Nói đến đây, Ôn Bội Như đã phun ra m.á.u đen, trông rất đáng sợ, trong chất lỏng màu đen đó còn có thứ gì đang ngọ nguậy, tôi nhìn kĩ thì là một con bọ.
Ôn Bội Như bắt đầu co giật.Tôi phát hiện xung quanh cô ấy đã bắt đầu xuất hiện màn sương, khuôn mặt cô ấy cũng dần dần trở nên mơ hồ không nhìn rõ.
“Sao….sao cô lại phải cứu tôi? Cô không sao chứ?” Tôi biết mình rất ngu ngốc, lúc này mà còn hỏi được câu như vậy.
Sao cô ấy có thể không sao được? Chắc không phải là hồn bay phách tán rồi chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT