Mắt anh ta nhìn tôi trợn trừng không chớp, tôi hít một hơi sâu rồi cúi xuống đặt ngón tay dưới mũi anh ta mới phát hiện anh ta ch.ết rồi.
Đối với Lục Đông lúc này, ch.ết là một sự giải thoát, sẽ không còn phải chịu sự ngược đãi của những thứ không phải người này nữa.
“Ọc ọc ọc”
Bụng tôi bắt đầu phát ra những tiếng kêu báo hiệu cơn đói, mặt đất đầy m.áu lại càng thúc đẩy cơn đói hơn.
Lúc này, tâm trí tôi chỉ có một suy nghĩ phải lập tức rời khỏi đây. Nếu đợi Lưu Mị Nhi quay về thì ch.ết chắc. Tôi nặng nề lê thân thể yếu ớt dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía hành lang dài dằng dặc.
Chỗ góc cua hành lang có một cầu thang sắt. Trước đây tôi đã từ cầu thang này đi xuống là hầm, nhưng tại sao tối qua tôi lại không đẩy được cái nắp sắt này? Tôi ngẩng đầu phát hiện đằng sau đã bị bịt lại bằng xi măng.
Lẽ nào nơi này còn có một lối ra khác? Nếu không sao hôm nay Lưu Mị Nhi có thể thoát ra được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT