“Minh Dương, có phải cậu cũng như những người khác trong thôn, đều nghĩ Mị Nhi khắc chồng đúng không? Nếu đúng như thế thật, thì anh nói luôn, anh không sợ, anh không thèm tin những lời nói đó.” Đại Ngốc nhìn tôi, lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Anh ấy còn nói nghĩ tôi sẽ không giống như những người khác, dù sao tôi cũng đi học đại học ở thành phố, không ngờ rằng tôi lại ngu muội giống như đám dân làng đó.
Tôi nôn nóng nắm lấy bộ hỷ phục của Đại Ngốc, hét lớn: “Anh, nghe tôi nói đã.”
Tôi còn chưa kịp mở miệng thì đã nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần, tôi liếc mắt vào trong cửa thì thấy Lưu Mị Nhi mặc một bộ sườn xám màu đỏ tươi, tóc búi cao, trang điểm lộng lẫy.
Nếu như bình thường nói cô ta là kiều diễm động lòng người, thì bây giờ phải nói là như một đóa hồng yêu kiều rực lửa. Cô ta mím môi cười với tôi: “Đây không phải là tôn thiếu gia của nhà họ Minh sao? Anh cũng đến uống rượu hỷ của chúng tôi à? Vậy thì mau vào đây ngồi đi, còn đứng ngây ra đó làm gì.”
Lưu Mị Nhi nói xong liền ôm lấy cánh tay Đại Ngốc, kế hoạch dẫn Đại Ngốc của tôi đi cứ như vậy mà tan thành mây khói.
Tôi chỉ biết cười, gật đầu với Lưu Mị Nhi, sau đó theo bọn họ đi vào. . Đam Mỹ Cổ Đại

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play