Bác sĩ Lương loạng choạng bước tới khom người cúi xuống kiểm tra vết thương trên chân tôi.
Do tôi mặc quần bó nên rất khó để vén quần lên. Cuối cùng bác sĩ Lương phải bảo Lương Uyển Doanh đưa quần bệnh nhân cho tôi thay.
Tôi cầm chiếc quần đi vào phòng thay đồ bên cạnh phòng làm việc, cởi quần đang mặc, lúc định đổi qua quần của bệnh nhân thì phát hiện trong góc phòng có một chiếc hoa tai màu bạc.
Tôi nhặt lên xem, chiếc hoa tai này còn có một viên kim cương nhỏ. Người ở cái trấn nhỏ này có lẽ không mua được đôi bông tai đắt như vậy chứ?
Lẽ nào là của Lương Uyển Doanh? Hình như cô ta không đeo bất cứ trang sức gì. Tôi chau mày cất chiếc bông tai, mặc quần bệnh nhân vào rồi đi ra khỏi phòng thay đồ.
Tôi cố giả vờ thờ ơ nhìn liếc qua tai của Lương Uyển Doanh, quả nhiên là đến lỗ đeo hoa tai cũng không có, chiếc hoa tai này chắc không phải của cô ấy rồi.
Bác sĩ Lương xắn quần của tôi lên tỉ mỉ xem xét sau đó gật gật đầu: “Không tồi, phục hồi rất tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play