Tôi đứng dậy định đi tìm cô ấy, nhưng ngoài hành lang truyền tới tiếng bước chân, nhất định là dì Liên tới, tôi nhanh chóng nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhưng những lời vừa nãy của Thanh Thanh cứ văng vẳng bên tai tôi. Nuôi tiểu quỷ? Lão thái thái trước mặt thì giả vờ lương thiện thành tâm cúng Phật, sau lưng lại đi nuôi tiểu quỷ?
Bà ta nuôi tiểu quỷ để làm cái gì? Lẽ nào là để đối phó với Thanh Thanh sao? Tôi không khỏi bắt đầu lo lắng cho cô ấy.
Tiếng bước chân dừng lại ngoài cửa một lúc mới rời đi, trong đêm khuya, ngoài tiếng mưa ra thì không có tiếng động gì khác thường. Một đêm tràn ngập sát khí.
Sáng sớm ngày thứ hai, khi tôi vừa tỉnh dậy, đã thấy Kim Bằng đứng ở hành lang hùng hùng hổ hổ mắng Tiểu Phân: "Sao cô lại không biết chứ? Cô mau nói xem rốt cuộc Lưu Cương đã đi đâu rồi?" Kim Bằng phẫn nộ nắm chặt tay cổ tay Tiểu Phân nhất quyết không buông.
Tiểu Phân đau tới nỗi cả khuôn mặt nhăn lại: "Anh đang làm tôi đau đấy." Giọng Tiểu Phân vô cùng ủy khuất khiến người khác cũng cảm thấy xót xa.
"Đội trưởng Kim, có chuyện gì thế?" Tôi dụi dụi mắt, trời vừa tờ mờ sáng tôi mới ngủ được một chút, kết quả vừa sáng ra đã bị Kim Bằng làm ồn ào mà tỉnh dậy.
Nhìn dáng vẻ phẫn nộ bừng bừng của Kim Bằng, tôi biết chắc chắn lại xảy ra chuyện gì rồi. Hỏi sơ qua mới biết, người đi cùng Kim Bằng, Lưu Cương đã không thấy đâu nữa. Nhưng mà không thấy Lưu Cương đâu thì tại sao lại cứ khư khư giữ Tiểu Phân không buông.
"Tối qua, rõ ràng tôi thấy Lưu Cương thậm thậm thụt thụt đi cùng với cô, cô còn dám nói không biết Lưu Cương đã đi đâu?" Kim Bằng vẫn tiếp tục không buông tha, dường như đã chắc chắn chuyện này có liên quan đến Tiểu Phân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT