“Chuyện “suýt nữa tôi đã tặng Sửu Hoa cho đối tượng mẹ tôi giới thiệu cho tôi rồi” lại khiến Thạch Khải cảm giác khó chịu chẳng nói thành lời.”
Phan Tiểu Trác ngồi đó, rõ ràng vô cùng thích chí. Mặc dù không cười, nhưng đôi hàng lông mày giãn ra, nói chuyện cũng vui vẻ thoải mái.
Thạch Khải ngồi đối diện cậu, đột nhiên hỏi: “Cậu gầy đi sao?”
Tiểu Trác bị hắn hỏi mà mờ mịt, trả lời: “Tớ không biết nữa… đâu có đâu?”
Thạch Khải:  “Cảm giác hình như nhỏ đi một vòng mà?”
Thoạt đầu Tiểu Trác nghiêm túc ngẫm nghĩ, sau đó “À” một tiếng, cười nói: “Chắc là mặc ít phải không? Trước đây mỗi lần gặp cậu đều là mùa đông mà, hè thì đương nhiên phải nhỏ đi một vòng rồi.”
“Cũng phải,” Thạch Khải bật cười, “Sau khi tốt nghiệp cấp ba thì chưa có mùa hè nào gặp cậu cả.”
Quả thật đúng là vậy. Phan Tiểu Trác rốt cuộc cũng rõ tại sao hôm nay nhìn Thạch Khải cứ thấy có chút gì đó không giống trước đây, ngày xưa mỗi lần gặp đều là vào tháng chạp trời đông lạnh giá, mặc rất dày, hôm nay thì chỉ mặc một chiếc áo thun trắng, để lộ hai cánh tay, thoải mái mát mẻ, lại có phần trẻ trung, càng giống với ấn tượng của Phan Tiểu Trác về hắn. 
Phan Tiểu Trác nghĩ kĩ rồi, chỉ càng thấy thích hơn nữa, đôi mắt tỏa sáng nhìn Thạch Khải cũng sắp lấp lánh luôn rồi. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play