“Mỗi người đều trải qua một năm nữa trong câu chuyện của riêng mình. Đợi đến mùa xuân năm sau, vẫn sẽ là một câu chuyện tốt.” 
“Này này, đừng quậy nữa!” Phan Tiểu Trác một tay cầm đũa một tay giữ lấy cạp quần, “Sửu Hoa đừng quậy, đừng cắn quần tao.”
“Gâu gâu—-Áu—–” Sửu Hoa cắn ống quần của Tiểu Trác, căng cổ túm cậu về phía cửa.
“Chờ tao một lát!” Phan Tiểu Trác bất đắc dĩ giơ chân lên không cho nó cắn, “Mày đợi tao chiên xong cái này rồi dẫn mày ra ngoài.”
Sửu Hoa rên rỉ ư hử, nóng lòng chết rồi, Phan Tiểu Trác nhìn thịt đang chiên trong nồi, nhìn mức lửa rồi nói với Sửu Hoa: “Chút xíu nữa là anh Khải về rồi, ảnh về dẫn mày xuống lầu.”
Gần đây ga tàu điện ngầm gần nhà đang sửa chữa, hàng ngày Phan Tiểu Trác đi làm lẫn tan làm đều bắt xe buýt, hôm nay sau khi tan tầm trở về thì đợi mãi mà xe buýt không đến, sau đó lại mua một ít đồ ăn ở khu chợ nhỏ ngay cổng chung cư, về đến nhà muộn hơn bình thường một chút. 
Về đến nhà cũng không dắt chó đi dạo ngay mà thay quần áo, rửa tay rồi bắt đầu nấu nướng. Mỗi ngày vừa về Tiểu Trác đều sẽ dẫn Sửu Hoa xuống lầu chơi, hôm nay hơi không để ý tới nó lắm, cuối tuần máu chảy về tim ấy mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play