Tần Uyển Uyển nghe nói thế lập tức thả lỏng, giang hai tay ngã ra sau, nằm bẹp trên võ đài. Không đợi nhóm Giản Hành Chi xông lên, một đám kiếm tu ồ ạt nhào tới bắt lấy tay chân Tần Uyển Uyển nâng lên, hoan hô tung hứng.
Giản Hành Chi đứng nhìn Tần Uyển Uyển từ xa, ánh mắt mang theo ánh sáng niềm vui của ông bố già. Thúy Lục nóng vội: “Còn không mau đưa người về bôi thuốc?”
“Không sao.”
Ánh mắt Giản Hành Chi tràn đầy tán thưởng: “Để nó hưởng thụ thêm sự vui sướng trong khoảnh khắc này một chút.”
Nhất định phải để Tần Uyển Uyển cảm nhận được hạnh phúc chỉ thuộc về duy nhất người chiến thắng.
Y vừa nói, vừa liếc nhìn tu sĩ bị thương cách đó không xa. Rất nhiều người vây quanh hắn, dường như bọn họ là một môn phái. Tu sĩ kia giơ bàn tay lên giống như sắp chết, túm chặt tay áo một người thanh niên.
“Vì đệ…” Y khàn giọng, nhập nhằng không nói rõ câu: “Báo thù…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play