“Nó…” Tần Uyển Uyển khó tin hỏi: “Nó chết rồi?”
Giản Hành Chi không để ý đến nàng, trực tiếp rút kiếm, thở hồng hộc quay lại trước mặt Kiến vua. Sau khi chọc Kiến vua nằm dưới đất, y ngẩng đầu nhìn Tần Uyển Uyển: “Xỉu rồi.”
Tần Uyển Uyển nghe vậy bèn xoay người lảo đảo chạy ra ngoài: “Đi nhanh lên.”
“Cô quay lại.” Giản Hành Chi gọi nàng: “Mau cắt râu nó xuống.”
“Người ta đã làm gì hả…” Tần Uyển Uyển thở hổn hển quay đầu: “Đang yên đang lành ở trong rừng, nếu ta cắt râu nó, vậy không phải tàn nhẫn lắm sao?”
Vừa nghĩ tới điểm này, Tần Uyển Uyển ngẫm lại bản thân. Tựa như nàng vậy, đang yên đang lành ăn no uống say trên Tịch Sơn, cái tên Giản Hành Chi kia lại đánh đến cửa núi, chém nàng một nhát tới đây. Nàng đã làm gì sai? Như vậy không phải tàn nhẫn lắm sao?
Giản Hành Chi nghe thế, ngẫm nghĩ, rốt cuộc vẫn nói: “Mặc kệ thế nào, cô phải mang cái râu này đi.”
Được rồi, sự cố chấp của NPC.
Tần Uyển Uyển đã hiểu. Nàng hít sâu một hơi, quay lại trước mặt Kiến mê hoặc, dùng dây trói tiên trói nó lại, xong quay đầu nhìn về phía Giản Hành Chi: “Đánh thức.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT