Lời này khiến người cả đại sảnh đều sửng sốt. Một lát sau, Lạc Hành Chu phản ứng lại, nghiến răng mắng to: “Thông báo thì thông báo, cứ phải thông báo ở đại sảnh ta thành thân vậy hả?! Vô Tương Tông cái gì…”
“Bình tĩnh một chút.” Nghe thấy y sắp mắng người, Liễu Phi Sương và Tạ Cô Đường vội bước lên ngăn: “Hành Chu, bỏ đi, bỏ đi, dù sao cũng đã nói rồi.”
“Buông ta ra, ta thành hôn mà gây chuyện, xem ta có đánh hắn không!”
Lạc Hành Chu quyền đấm cước đá với không khí, Giản Hành Chi nhìn y: “Muốn đánh sao không đánh sớm? Bóng người cũng chẳng có, khoe khoang anh hùng cái gì?”
Lạc Hành Chu bị nghẹn họng, thoáng chột dạ. Giản Hành Chi xua tay: “Cậu mau đi động phòng đi.”
Nói xong, Giản Hành Chi bước lên trước, ngẩng đầu nhìn hàng chữ vàng còn đang lơ lửng giữa không trung sắp tan biến. Y vung tay, chữ vàng biến mất rơi xuống, hóa thành một phong thư mời, thư mời không ghi tên họ, dường như người lấy được thư là có thể sử dụng.
Giản Hành Chi cầm thư cúi đầu không nói, Tần Uyển Uyển bước tới trước mặt y: “Nhìn gì đấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT