Phó Dung Dữ cởi đồ ngủ tơ lụa rồi tùy ý ném ở cuối giường, không mặc quần áo, vòm ngực có đường nét xinh đẹp, anh quỳ một đầu gối ở trên sàn nhà, cầm một túi chườm nước đá, động tác rất nhẹ nhàng đặt ở đầu gối của Tạ Âm Lâu.
Cái lạnh làm cô hơi rụt lại, sau khi muốn tránh, bắp chân thon gọn lại bị ngón tay dài của anh cầm lấy: “Nhịn một hồi.”
Tạ Âm Lâu rũ thấp lông mi, sự chú ý phân tán đến nhẫn cưới trên ngón tay anh, cũng không tránh nữa, chậm rãi chịu từng cơn lạnh, nhẹ giọng nói: “Bầm rồi. . . Không đủ mười ngày nửa tháng thì chắc chắc không biến mất.”
Cô mài ở sô pha nhung bốn mươi mấy phút, đầu gối non trượt càng trắng, vết bầm lại càng rõ ràng.
Phó Dung Dữ sử dụng cách chườm nước để tạm thời bù lại, lúc lấy ra thì vẫn đỏ, cúi đầu xuống hôn một cái.
Tạ Âm Lâu ngồi ở cạnh giường khó hiểu, nhìn thấy anh hôn, cơn lạnh vì bị chườm nước đá rút đi từng chút, thay vào đó là cái nóng mà anh thở ra, hai phút sau, mũi chân nhẹ nhàng đá cơ bụng anh rồi rằng: “Được rồi, anh ôm em một cái đi.”
Phó Dung Dữ cúi người, cánh tay ôm cô vào lòng, giọng nói trầm khàn êm tai: “Lần sau nhẹ chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play