Tạ Âm Lâu dẫn anh lên phòng ở trên lầu trong biệt thự, điều kiện của tổ tiết mục không xa hoa thoải mái như ở nhà, đèn được bật sáng, vầng sáng vàng nhạt dọc theo vách tường chiếu xuống đến, cô ngồi ở trong sân lâu nên đầu ngón tay có chút lạnh, lục lọi đến cúc áo áo sơ mi của Phó Dung Dữ, bắt đầu từ cổ áo mà cởi ra rồi mới xem ngực của anh.
Từ xương quai xanh thon dài kéo dài tới cơ bụng, đường cong bắp thịt lưu loát, mượn ánh sáng mà xem hết một lần.
“Sợ anh bị cây thước của bố em đánh à?”
Phó Dung Dữ cúi đầu cách cô quá gần, khớp xương đều đặn tay cầm lấy đầu ngón tay của cô, tiện thể trượt từ đường gáy của bản thân xuốn cổ họng, đèn ngoài cửa sổ đã bị tắt hết, bóng đêm đậm đà lại yên tĩnh dữ dội.
Tạ Âm Lâu không nhìn nổi trên người anh bị thương, giọng nói rất nhẹ nhàng: “Em sợ Em Hai giả truyền thánh chỉ. . . Cầm thước dùng gia pháp với anh.”
May mà Phó Dung Dữ không cụt tay cụt chân, khi cô đang nói chuyện, bàn tay đã cởi dây nịt thật lạnh ngay quần dài của anh, lại ngẩng đầu lên, lặng lẽ hôn anh.
Trong không gian khép kín lại được kéo rèm cửa sổ, đơn giản đụng chạm đã xa xa không đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT