Sau nửa đêm, Tạ Âm Lâu mở đôi mắt đang buồn ngủ rồi nghiêng người, áo ngủ dán vào sau lưng, đều là mồ hôi mỏng nhớt nhát thấm ra ngoài, cô còn mơ hồ, nhìn thấy bóng người Phó Dung Dữ đứng ở bên cạnh chiếc giường, sạch sẽ gọn gàng mặc áo sơ mi, ngón tay dài từ trên cao đi xuống, cài cúc áo thật chặt.
"Dung Dữ. . ."
Cô lẩm bẩm gọi, Phó Dung Dữ im lặng cúi người đến gần, bàn tay có khớp xương rõ ràng trượt đến mái tóc tán loạn giống vải gấm màu đen của cô, mang theo một chút hơi nóng, giọng nói hơi trầm thấp ở trong mờ tối: "Em ngủ trước đi."
"Bên ngoài hành lang ồn ào quá, xảy ra chuyện gì rồi?" Tạ Âm Lâu mượn sức lực xương cổ tay thon dài của anh để thoáng ngồi dậy, cổ áo ngủ rộng, mái tóc dài tuột xuống vai, để lộ một miếng da sau lưng trắng như tuyết.
Vừa hỏi xong, huyên náo bên ngoài tựa như hợp với tình thế, giọng nói kiều mỵ của Hình Lệ kẹp theo nức nở: "Tổng giám đốc Phó, sếp Phó nôn ra máu rồi.”
Thần sắc trên gương mặt tuấn tú của Phó Dung Dữ không bình tĩnh nữa, ngón tay dài dời khỏi lỗ tai cô, nhiệt độ thoáng qua rồi biến mất, xoay người đi ra ngoài, cánh cửa bị mở ra, gió lạnh ập vào, Tạ Âm Lâu bị lạnh nên rúc bả vai, mi mắt rũ xuống, rất nhiều nghi hoặc lướt qua.
Tối nay lúc đến biệt thự, Phó Dung Hồi còn êm đẹp ngồi ở phòng khách nghênh đón bọn họ, ăn chung bữa ăn khuya mới lên lầu nghỉ ngơi, sao ngủ chưa tới mấy tiếng đã bắt đầu nôn ra máu rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play