Bầu không khí trong phòng ăn như thể đọng lại, ngón tay mảnh dài mà trơn bóng của Tạ Âm Lâu nhẹ nhàng gõ lên bàn ăn, không tỏ vẻ gì mà hóa giải chiến tranh không có khói súng này, cô nghiêng mặt, lên tiếng nói với Phó Dung Dữ: "Em tự lên lầu uống thuốc, không cần phiền Hình Lệ đưa."
Tạ Âm Lâu tuyên bố là muốn đi uống thuốc, Tạ Thầm Ngạn tất nhiên sẽ không ra tay cản đường.
Lúc đi ngang qua bên cạnh, mi mắt cong vút của cô rũ xuống, lơ đãng nhàn nhạt nhìn Hình Lệ, ngay sau đó an tĩnh rời khỏi hiện trường.
Hình Lệ tiếp tục tựa nghiêng ở trên lưng ghế, lấy điện thoại di động ra lướt tin tức, thuận tay vén mấy sợi tóc ra bên tai.
Đi từ thang máy rồi quay về lầu cuối thì cũng chỉ hai phút, đi một phen, điện thoại di động khôi phục tín hiệu bình thường, Tạ Âm Lâu nghe thấy cuộc gọi của Hình Lệ đúng lúc đến, đầu ngón tay hơi lạnh của cô lướt qua, mím môi không phát ra âm thanh, ngay cả đạp giày cao gót lên tấm thảm dày cũng vô cùng nhẹ nhàng.
Trong hai phút ngắn ngủi kia, Phó Dung Dữ và Tạ Thầm Ngạn nói những gì không biết được, nhưng mỗi một câu tiếp đến đều xuyên qua từ điện thoại di động này mà đến.
Chỗ Hình Lệ đứng cách Tạ Thầm Ngạn có chút xa, cho nên giọng nói của anh mơ hồ mấy phần:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play