Lúc gần chập tối, toàn bộ chân trời bị hoàng hôn nhuộm thành một mảng đỏ như trái quýt.
Tạ Âm Lâu đặt danh thiếp vào tay của quản gia canh giữ ở trong nhà cũ kiểu dân quốc sang trọng, sau đó Thang Nguyễn đi cùng bên người nhanh chóng được mời vào, quản gia gọi cô một tiếng cô Tạ, đi ở phía trước dẫn đường đi xuyên qua sân, lại dọc theo hòn non bộ mà đi qua hành lang dài rộng rãi nhưng vắng lạnh.
Đợi đi tới đình viện có vách tường chạm trổ hoa văn cổ xưa, Tạ Âm Lâu trùng hợp nhìn thấy trong màn trúc, một thiếu niên gầy gò bưng chậu gỗ đứng ở trong ánh sáng nắng chiều, gương mặt nghiêng của bị chiếu sáng đẹp đẽ.
Chẳng qua là thấp rũ mắt, vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt hời hợt với thế giới bên ngoài.
Tạ Âm Lâu đạp từng bậc bậc thang đá xanh đi lên, đôi mắt khẽ giơ lên, tầm mắt bị hấp dẫn, nhẹ giọng hỏi quản gia bên cạnh: "Vì sao cậu ấy đứng ở bên ngoài thế?"
"Làm nóng nước đấy, bà cụ nghỉ trưa tỉnh dậy thì phải sử dụng." Vẻ mặt của quản gia ung dung không vội vã, như thể đang nói một chuyện không thể bình thường hơn nữa, đừng nói đứng mấy tiếng dưới ánh mặt trời, cho dù ngày tháng chạp vào trời đông giá rét, vì để kịp thời dâng ly trà nóng cho các lão tổ tông của nhà họ Phó thì cũng phải ở trong mảnh sân bên ngoài nấu nước.
Thang Nguyễn lặng lẽ làm động tác tay ngôn ngữ ký hiệu với Tạ Âm Lâu: "Phải sử dụng ánh sáng mặt trời để làm nóng nước rửa tay, đúng là lão tổ tông đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play