Cho đến khi tiết mục ghi hình xong, Tạ Âm Lâu cũng không nhìn thấy Phó Dung Dữ nữa, nghĩ rằng mấy đêm kia của hai người chẳng qua là trò hề ăn uống mập mờ giữa nam nữ thôi, sau khi tỉnh táo, thì ngay cả một chút tình ý giả tạo cũng không cần lưu lại.
Đều là giả.
Cô rời khỏi chỗ quay phim tại Khu vực khung cảnh Đào Khê, ngày thứ hai, thừa dịp Tạ Thầm Ngạn còn đang ở Thành phố Tứ thì kéo cậu đến cửa hàng đồ cổ của nhà họ Nhan để đi dạo.
Do mấy ngày gần đây liên tục mưa, nhiệt độ cũng chợt giảm xuống theo, khi đến trưa thì cơn mưa âm u vẫn liên tục, hạt mưa giống như lụa mỏng lướt qua bậc thang đá xanh, làm nền cho mảnh sân cũ có ngói đen tường trắng trong ngõ hẻm, phảng phất là một bức tranh sơn thủy bị hất mực lên đó.
Tạ Âm Lâu vén rèm lên rồi đi vào, bên trong tràn ngập mùi đàn hương đậm đà, đồ cổ bên trong tủ trưng bày thủy tinh đều là đồ cũ, giống như một viện bảo tàng đồ cổ nhỏ, ông chủ Nhan mặc trường bào màu đen có hoa văn hình mây, đã là người quen cũ, nên cũng không đứng lên từ giường quý phi để đón khách: "Hôm nay hỉ thước ở ngoài cửa sổ không ngừng hót, chú nghĩ nhất định là có quý nhân đến cửa."
Dứt lời, đôi mắt nhỏ dài của ông cười nhìn Tạ Âm Lâu, chào hỏi: "Đã lâu không gặp, bé Quan Âm."
"Thiếu cái gì rồi mà đến chỗ này của chú nhỉ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play