Lúc tỉnh dậy, Tạ Âm Lâu nằm ở trong bóng đêm, đầu ngón tay lần mò rồi nhận ra drap trải giường ở bên người lạnh như băng, chỉ có chiếc gối mềm mại còn lưu lại hơi thở tuyết tùng thần bí rất nhạt mang theo hiệu quả thôi miên.
Tiếp tục nằm một lúc, cả người đau nhức, cô chậm rãi ngồi dậy, rèm cửa sổ của cửa sổ thủy tinh sát đất không bị kéo, ánh sáng rơi xuống, bên trong phòng ngủ yên tĩnh, sách cổ sứt mẻ bị tùy ý ném văng trên bàn đọc sách, hoa hồng giấy vẫn còn ở trên tấm thảm lông...
Cũng không nhìn thấy bóng người người đàn ông.
Tạ Âm Lâu dời tầm mắt, đôi chân trắng như tuyết cong lên độ cong đẹp mắt rồi xuống đất, trên người chỉ mặc váy ngủ hai dây nhăn nhúm, theo động tác, dây áo trượt khỏi bả vai, lộ ra cả mảng ngực, cô không quan tâm, nhặt điện thoại di động thất lạc lên, bấm sáng màn hình, thời gian hiển thị sắp bốn giờ.
Cũng không phải là muốn gọi điện thoại hỏi Phó Dung Dữ ở đâu, dù sao thì mối quan hệ còn chưa quen thuộc đến mức này.
Sau khi đầu ngón tay trắng nõn trượt màn hình, thì nhấp giao diện Weibo.
Trong khoảng thời gian rạng sáng, fanpage chính chủ của tổ tiết mục rốt cuộc cũng đã tiếng rồi.
Lúc ban ngày, ở trong Đài Tin tức, cô đã cho Trần Nho Đông thời gian mười hai tiếng để đưa ra lựa chọn, kiên nhẫn chỉ có thế này, nếu tổ tiết mục vẫn muốn tìm một người chết thay để qua loa giống như cũ, thì cô cũng không cần thiết phải vì tuyên truyền di sản văn hóa phi vật thể mà nghe người ta định đoạt.
Vừa đủ mười hai giờ, Trần Nho Đông công khai tag Tạ Âm Lâu, đại diện cho tổ tiết mục đăng một bài xin lỗi rất dài.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play