Bóng đêm xâm nhập, phòng ngủ rộng rãi tối tăm giống như khung tranh vàng đen, theo dòng nước thời gian lẳng lặng chảy, Phó Dung Dữ ngủ không tới hai tiếng, đồng hồ sinh học đã tự nhiên tỉnh lại.
Anh im lặng bật sáng ngọn đèn đêm, ánh sáng nhàn nhạt phác hoạ gương mặt nghiêng của Tạ Âm Lâu đang nằm ở bên cạnh, ngủ rất ngon, nhẹ nhàng nhắm mắt, nước mắt sáng long lanh treo ở đuôi mắt cong vút, ướt át chưa nhỏ xuống.
Phó Dung Dữ nhìn rất lâu, bàn tay có khớp xương rõ ràng trượt dọc theo gương mặt cô đến gáy, cảm giác trơn bóng mịn màng giống như xúc giác khi chạm vào ngọc quý, anh thấp giọng gọi: "Tạ Âm Lâu?"
Tạ Âm Lâu mơ hồ nhúc nhích một cái, một tầng áo ngủ tơ lụa mỏng bị mồ hôi cơ thể cô rịn ra rồi thấm ướt, có chút oi bức, theo bản năng nhích sang bên cạnh tránh né, chôn gương mặt ở trong chăn nệm.
Cánh tay của Phó Dung Dữ hơi dùng sức mà vớt cô sang, ngón tay bị mái tóc giống vải gấm đen của cô quấn quanh, cực kỳ kiên nhẫn, chậm rãi tháo ra, sợi tóc rất mềm mượt, màu sắc đôi mắt anh hơi tối, lại kéo cổ tay cô đang bị vắt chiếc cà vạt thêu màu đỏ yên chi kia sang.
Chốc lát sau.
Phó Dung Dữ đứng dậy, mặc cho chăn tuột xuống cạnh giường, uể oải mặc xong quần dài, bèn bước đi ra ngoài phòng ngủ.
"Ting —— "
Trong hoàn cảnh mờ tối, điện thoại di động bị chủ nhân quên mất ở trên tấm thảm màu xám tro đang không ngừng reo vang, cả buổi sau, xương ngón tay thon dài mà rõ ràng của người đàn ông nhặt lên, trượt sáng màn hình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT