Ánh sáng của đèn phòng khách trong trẻo lạnh lẽo, lúc Tạ Âm Lâu nói giải đọc được tiếng Phạn, đồng thời quan sát người đàn ông trước mặt.
Thân hình anh thon dài lẳng lặng đứng ở nơi đó, hơi nghiêng đầu lại tượng trưng, ánh đèn khúc xạ phác hoạ dáng vẻ gương mặt nghiêng tuấn tú, màu sắc đôi mắt ở dưới tròng kính gọng vàng nhìn cô chăm chú, thâm sâu đến giống như đang đợi một buổi xét xử chưa biết rõ.
Trong thời gian Tạ Âm Lâu bừng tỉnh, người đàn ông đã kéo gần khoảng cách, bàn tay mảnh khảnh mà sạch sẽ trượt đến bên ngoài cổ áo của cô, tiến lên trên một cách tự nhiên, nhẹ nhàng vuốt ve vành tai trắng bóng như thiêu đốt người khác, giọng nói trầm thấp: "Cô đọc được chữ Phạn nào?"
Tạ Âm Lâu cuộn tròn đầu ngón tay, vô thức muốn lấy đi xương cổ tay của anh, cử động như vậy quá thân mật, mà đêm đó, hai người đã phát sinh tình yêu mong manh ngắn ngủi, còn quá mức hơn cả đơn giản chỉ đụng vào lỗ tai.
Cô cố gắng coi thường nhiệt độ mà người đàn ông dẫn đến, nhưng đôi mắt màu hổ phách của Phó Dung Dữ đã khóa chặt cô.
"Tôi lật sách cổ, lật sắp mù cả mắt... mới đọc hiểu được, sao có thể nói với anh dễ dàng như vậy chứ."
Tạ Âm Lâu cười tránh né, ném lời nói về lại: "Chi bằng anh đoán xem?"
Phó Dung Dữ lòng dạ thâm sâu, lại sao sẽ tùy tiện bị cô dụ nói ra chứ, không cố gắng che giấu hình xăm mà để mặc cho cô quan sát đủ, trong phút chốc yên tĩnh lại, sự hấp dẫn trực tiếp thuần túy nhất của nam nữ là không cần trộn lẫn lý do.
Tạ Âm Lâu dời tầm mắt trước, bình tĩnh khôi phục quả tim đang đập hơi loạn, mở miệng nói:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play