Lúc ánh sáng trắng ngoài cửa sổ hiện ra, Tạ Âm Lâu bọc chiếc chăn rối bù, mái tóc dài giống vải gấm màu đen quấn quanh cánh tay, mấy sợi tóc cong lên cứ như vậy dán vào cái gáy trắng nõn.
Mi mắt cong vút của cô run rẩy mấy cái, đã tỉnh rồi.
Phó Dung Dữ đi từ phòng tắm ra, cả người mặc tây trang màu đen tuyền, vươn tay vớt cô ra, nhìn đồng hồ trước, giọng nói lộ ra sư lười biếng trầm khàn chỉ có lúc sáng sớm: “Hôm nay muốn mặc bộ quần áo nào?”
Anh vừa nói, ngón tay dài đã cởi dây váy ngủ của cô, thuận tay vén mái tóc dài rũ xuống lên.
Không khí bên trong phòng hơi lạnh, Tạ Âm Lâu rúc bả vai trần dán trước ngực anh, hai ba giây sau, cũng hoàn toàn tỉnh táo: “Trên kệ áo, sườn xám xanh sẫm.”
Đi cúng mẹ của Phó Dung Dữ, ngay cả kiểu mà cô cũng chọn truyền thống bảo thủ dài qua mắt cá chân, không lộ nhiều.
Mấy chiếc xe khiêm tốn ngừng bên ngoài biệt thự, đám người Trần Nguyện đã chờ lâu, Tạ Âm Lâu khom người ngồi vào giữa xe, đi từ chỗ này đến công viên tưởng niệm của núi Nam Đà phải mất gần ba tiếng, Phó Dung Dữ theo ở phía sau lấy gối dựa cho cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT