Gần đây tâm trạng Lý Hiểu Lệ thật sự không tốt, khắp nơi đều gặp khó khăn, vừa rồi còn suýt chút nữa đánh nhau với  bên môi giới một trận, nhìn thấy khuôn mặt lời lẽ chính đáng của Hứa Yểu, bỗng nhiên chóp mũi có hơi chua xót.

Có lẽ cô ấy thật sự bị lừa rồi, rõ ràng đây mới là giá điện nước bình thường nhưng lại khiến cô ấy vô cùng vui vẻ, có thể tiết kiệm được chút tiền sinh hoạt cũng rất tốt rồi.

Lý Hiểu Lệ hơi khịt mũi, quét mã QR trên WeChat trả tiền thuê, bàn tay hơi run rẩy cầm lấy tờ phiếu giảm giá một trăm tệ.

Sau đó lại nghe được Hứa Yểu nói tiếp: “Trước đây để các vị khách trọ chịu thiệt, cảm ơn mọi người đã thuê phòng của tôi, sau này mọi việc ở đây sẽ do tôi đích thân xử lý.”

Hứa Yểu nhìn phiếu giảm giá một trăm tệ trước mặt, cười nói: “Là một món quà nhỏ, hy vọng mọi người không chê.”

Lấy lòng khách hàng, Hứa Yểu đương nhiên biết làm.

Tiểu Lục khen ngợi: [Ký chủ đúng là nhân viên ưu tú của cục xuyên nhanh.]

Hứa Yểu: Đương nhiên~

Hứa Yểu ra hiệu cho Lý Hiểu Lệ rời khỏi hàng: “Người tiếp theo.”

Lý Cường ngơ ngác tại chỗ, cứ cách một phút lại nghe được tiếng "Đã nhận được khoản thanh toán -" và "Đã nhận được khoản thanh toán WeChat -" , "Tài khoản của Ngân hàng XX đã  gửi-" đến lúc này hắn mới thật sự nhận ra, mình mất việc rồi.

Hứa Yểu không cần đến từng phòng xem đồng hồ điện nước, nhưng mọi người đều rất vui vẻ….

[Làm sao đây, tôi đột nhiên phải lòng Hứa Yểu, chị chủ nhà xinh đẹp lại dễ nói chuyện đúng là quá đáng yêu.]

[Tại sao Hứa Yểu không phải chủ nhà của tôi? Chủ nhà của tôi mỗi ngày chỉ nghĩ cách để không phải trả lại tiền cọc thôi.]

[Cười chết tôi, chỉ mới như vậy đã muốn mua chuộc lòng người sao? Một đám người bị bên thuê nhà lừa, thu giá cao là trái pháp luật, gặp chuyện báo cảnh sát, thậm chí  có thể trực tiếp kiện lên tòa.]

[Lầu trên rõ ràng chưa từng gặp xã hội hiểm ác, chuyện môi giới nhà này là bình thường, có thể nhìn thấy ở khắp nơi. Mặc kệ Hứa Yểu có ý gì , nhưng tôi vẫn hy vọng có thể gặp được một người chủ nhà như Hứa Yểu.]- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

[Ừm… có mình tôi vẫn đang trong trạng thái Hứa Yểu thực sự có nhà để cho thuê thôi sao?]

Từ sau khi Hứa Yểu tuyên bố giải nghệ, cô lại lên hot search weibo một lần nữa, chỉ là lần này không phải hotsearch hắc.

# Hứa Yểu thực sự có nhà cho thuê#

# Hứa Yểu thu tiền nhà #

Một trước một sau lần lượt ngoi lên đầu.

[Chết tiệt, vậy chuyện cô ấy tuyên bố giải nghệ không phải mạnh miệng? Hứa Yểu thật sự có nhà cho thuê?]

[Đúng vậy, cả hai tòa nhà trong thôn đều thuộc về cô ấy, không phải dãy phòng mà là cả tòa nhà.]

[Hai tòa nhà, còn là ở trong thôn có vị trí tốt nhất trung tâm thành phố Hải Thành….Mẹ ơi, đến lượt tôi tôi cũng chỉ nằm im đếm tiền.]

Một tài khoản có tên là “Hứa Yểu Yểu Yểu yểu điệu” nhắn lại: [Tôi lại nhìn thấy Yểu Yểu rồi, cô ấy giải nghệ còn khiến thật sự đau lòng rất lâu, giới giải trí thật sự thiếu thần nhan như cô ấy. Cầu xin Yểu Yểu livestream, tôi thật sự là một fan nhan sắc khiêm tốn của cô ấy.]

Tài khoản này được không ít fan nhan sắc của Hứa Yểu khen ngợi, cái khác không nói nhưng Hứa Yểu giải nghệ đúng là tổn thất lớn cho nhan sắc của giới giải trí.

Không có ý gì khác, chỉ là vẫn muốn nhìn Yểu Yểu tiên nữ…

Thịnh Chu đang đóng phim cũng nhìn thấy hot search, hơn nữa còn có fan  để lại tin nhắn nghi ngờ: [Nếu Hứa Yểu nói mình giải nghệ về nhà thu tiền nhà là thật, vậy chuyện cô ấy nói Thịnh Chu và Liễu Nghênh Hạ yêu nhau cũng là thật sao?] Thịnh Chu nhìn thấy đã khó chịu, trực tiếp nhấn báo cáo.

*

Khách trọ xếp hàng trả tiền nhà càng ngày càng nhiều, bà nội Hoàng nhận được phiếu giảm giá một trăm tệ lại như nhớ đến chuyện gì đó, vỗ vai cháu trai: “Cháu trai, nhanh tới đầu ngõ nói với chú Tả Ninh một tiếng, đừng quay quay chụp chụp ở đầu ngõ nữa, nhanh tới đây trả tiền nhà lấy phiếu đi.”

Bà nội đã già rụng hết răng, trong miệng vẫn còn lải nhải: “Chưa từng nhìn thấy một cái máy ảnh có thể quay được phim truyền hình, đúng là không hiểu được mấy người trẻ tuổi này.”

Bà nội Hoàng là người thành thật, chỉ thích những thứ thực dụng có thể dùng được luôn, giống như phiếu giảm giá trong tay.

Hôm nay trong thôn có thêm một niềm vui nho nhỏ.

Hứa Yểu thật sự buồn ngủ lắm rồi, tiếng "Tài khoản Alipay/WeChat" lặp đi lặp lại quá nhiều lần như thôi miên. Thời tiết không lạnh cũng không nóng, nắng chiều cũng không quá chói chang, còn có chút ấm áp.

Dưới chiếc ô che nắng lớn, Hứa Yểu ngả người trên ghế dựa, cố ý kéo mũ che kín mặt, đôi mắt dần nhắm lại.

Mấy người Lục Dã bên cạnh đều đang chăm chỉ thu tiền nhà, điện thoại của Hứa Yểu đã cố ý giảm âm lượng nhưng vẫn không ngừng vang lên tiếng thông báo nhắc nhở.

Hứa Yểu không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy ngủ trên chiếc ghế tựa này không thoải mái bằng tấm nệm trăm vạn trong nhà, hình như bên cạnh có người khẽ gọi,  cô mới mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Tiểu Lục đau lòng: [Ký chủ, rõ ràng cô đến đây để nghỉ hưu, nhưng giờ nghỉ trưa cũng không có, thật sự quá vất vả!]

Hứa Yểu bỏ mũ trên mặt xuống, lại bị ánh nắng mặt trời bên ngoài làm cho chói mắt, cô hơi chớp mắt từ từ thích ứng.

Nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc vest và đi ủng da bước ra từ một chiếc ô tô sang trọng cách đó không xa, mang theo một hộp đồ ăn nhẹ tinh tế và đồ uống cao cấp, đặt trên bàn Hứa Yểu, giọng nói còn rất cung kính: “Cô Hứa Yểu, tôi là giám đốc Phẩm Tiên Các, đây là trà bánh buổi chiều Hứa tổng gọi cho cô, hy vọng cô thưởng thức vui vẻ.”

Phẩm Tiên Các nhà hàng năm sao cao cấp ở Hải Thành, giám đốc đích thân mang tới.

Hứa Yểu nói cảm ơn một tiếng, đưa tay mở trà chiều và đồ ăn trước mặt ra, thuận miệng hỏi Lục Dã bên cạnh: “Đã thu được bao nhiêu rồi?”

Lục Dã nhìn sổ sách nói: “Hai tòa nhà trong thôn hiện tại đã thu được hai trăm bảy mươi ba nghìn.”

Không ngờ cũng rất nhanh, chỉ mới qua một giấc ngủ trưa mà thôi.

Hứa Yểu cúi đầu cắn một miếng bánh tinh xảo, cổ có hơi đau, đồng tình với sự đau lòng của Tiểu Lục, nhưng giờ phút này lại tỏ vẻ nghiêm túc nói với Tiểu Lục : “Tôi chịu khổ quen rồi, không sao cả.”

—---------

 

 

Chương 7

Tiểu Lục: Ký chủ thật đúng là khiến người ta đau lòng.

Hứa Yểu ăn bánh uống trà xong, nói với Lục Dã: " Sắp đến giờ về rồi, ngày mai quay lại."

Muốn thu hết tiền thuê nhà trong một ngày rõ ràng là không thể, thời gian rảnh của mỗi người một khác, còn có một số người còn chưa tới đây trả được.

Là chủ cho thuê nhà, một tháng sẽ có mấy ngày tương đối vất vả, xem đồng hồ điện nước, thu tiền nhà, cô phải từ từ học cách thích nghi với công việc mới.

Lục Dã làm việc rất hiệu quả, sắp xếp người mang đi dù che nắng và bàn đi, đồng thời xách túi tote to đùng của Hứa Yểu đi.

Trên xe, Hứa Yểu hỏi ý kiến của Lục Dã: “Anh nói có phải tôi mang túi da rắn sẽ tiện hơn không?”

Lục Dã: “…… Chỉ cần cô vui là được.”

Hứa Yểu cảm thấy ý tưởng của mình thật sự rất tốt, lấy điện thoại ra lướt weibo, bận rộn suốt cả ngày đến bây giờ mới có thời gian chơi điện thoại.

Ngoại trừ hai hot search Hứa Yểu có nhà cho thuê, còn nhìn thấy thêm #siêu thị Phúc Hối#. Cô tặng phiếu giảm giá không giới hạn của siêu thị nhà mình cho khách thuê trọ, còn tạo nên một đề tài thảo luận mới.

[Chuỗi siêu thị thuộc sở hữu của nhà giàu số một đúng là tốt hơn những nhà khác, chất lượng cao, giá thấp, thái độ của nhân viên cũng rất tốt. ]

[Aaaaaa, vừa nhìn thấy hotsearch tôi cũng mới nhớ ra đã lâu rồi mình chưa đi siêu thị, đêm nay phải thử qua Phúc Hối xem sao?]

[Bò beefsteak ở Phúc Hối siêu ngon, còn có bình sữa lớn tươi ngon, tuyệt vời!!]

[@ siêu thị Phúc Hối lên hot search rồi. Kim chủ ba ba không chuyển tiền cho Hứa Yểu sao?]

[Tò mò không biết Hứa Yểu lấy đâu ra nhiều phiếu giảm giá không giới hạn của Phúc Hối như vậy?]

Hứa Yểu cảm thấy việc quảng cáo cho siêu thị nhà mình là chuyện bình thường, kết quả vừa quay đầu đã nhận được tiền Hứa Cảnh chuyển khoản tới.

[Hứa Cảnh:Yểu Yểu biết quảng cáo cho siêu thị nhà mình, giỏi quá!] ( truyện đăng trên app TᎽT )

Hứa Yểu im lặng một hồi, nếu cô nói với Hứa Cảnh hôm nay mình chỉ học được 1+1=2, Hứa Cảnh thương em gái như thế, chắc chắn sẽ dịu dàng khen ngợi một câu: “ Yểu Yểu nhà ta giỏi quá!”

Để cảm ơn  Hứa Yểu cho mình thuê nhà, vừa rồi Khúc Tích đã gửi tin nhắn hẹn cô qua ăn thịt nướng, Hứa Yểu đang định vào thang máy về nhà mình, Khúc Tích đã mồ hôi đầm đìa xách túi to túi nhỏ trong siêu thị trở về, Lục Dã đi tới đỡ lấy.

Từ sau khi Khúc Tích được bạn tốt phú bà cho thuê căn hộ cao cấp, vẫn luôn muốn tổ chức một buổi tiệc nướng trên ban công, dù sao đây cũng là trải nghiệm chưa từng có.

Lục Dã sắp xếp người tới xiên đồ ăn, Hứa Yểu và Khúc Tích ngồi trước lò nướng, hào hứng nướng chín hai mắt đều dưới nhiệt độ cao, phát ra tiếng xèo xèo.

Màn đêm buông xuống, đèn LED xung quanh ban công lộ thiên rộng lớn sáng lên. Đèn này là Khúc Tích mua trên mạng về trang trí, tuy tiền lương không có nhiều nhưng cô ấy vẫn là một cô gái trẻ yêu đời.

Trong lòng Khúc Tích cảm thán phú bà đúng là hạnh phúc, đến cả nước đồ ăn cũng không cần tự xiên.

Khúc Tích đưa cho Hứa Yểu một xâu thịt dê nướng trước, bản thân mình cũng cầm một xiên, nhìn hoàn cảnh xung quanh lại nhìn Hứa Yểu vô cùng thỏa mãn nói: “Yểu Yểu, trước đây tôi có mơ cũng không dám nghĩ tới có một ngày có thể ngồi trong căn hộ tốt nhất Hải Thành vừa ngắm cảnh đêm vừa ăn thịt nướng, thật sự quá hạnh phúc. Nếu tôi hot lên, nhất định sẽ tích góp mấy năm mua một căn.”

Từ chỗ này quan sát toàn bộ Hải Thành, thật sự có cảm giác vô cùng độc đáo, pháo hoa và sự giàu có đều có thể đạt được cùng một lúc.

Hứa Yểu cũng rất đồng ý với quan điểm này của Khúc Tích, vừa ăn thịt nướng vừa hỏi: “Vậy cậu đi thử kính thế nào rồi?”

Khúc Tích rũ vai, rất nhanh đã hóa bi phẫn thành cơn thèm ăn, cắn miếng thịt nói:“Không thành công. Phó đạo diễn nói nhìn tôi quá giống học sinh nên không diễn được nữ chính, nhưng tôi căn bản không nghĩ đến đóng nữ chính, thậm chí đến cả đến nữ ba còn không đến lượt tôi.”

Quả nhiên là như vậy.

Trong truyện gốc, đến khi Khúc Tích 30 tuổi chết trong tầng hầm ở Kinh Thị cũng không lấy được mấy nhân vật, nhưng trong sách cũng từng nói, kỹ năng diễn xuất của Khúc Tích rất tốt, chắc chắn có thể nghiền nát kỹ thuật diễn nát bét trước đây của cô.

Khúc Tích không muốn truyền năng lượng tiêu cực sang cho Hứa Yểu, rất nhanh đã lấy lại tinh thần nói sang chuyện khác: “Yểu Yểu, hôm nay tôi nhìn thấy cậu trên hotsearch, còn có rất nhiều người muốn xem cậu thu tiền nhà, nếu không cậu tự mở livestream đi.”

Hứa Yểu cũng nghĩ như vậy, tự mình livestream có thể nắm được quyền chủ động, dù sao cũng tốt hơn cho những người khác tới cọ nhiệt, nghe nói blogger ẩm thực hôm nay bất ngờ gặp được cô mà tăng thêm mười mấy vạn người theo dõi, có thể nói là người thắng lớn nhất, hơn nữa cô cũng có rất nhiều fan nhan sắc khóc lóc mong cô phát sóng trực tiếp.

Hứa Yểu gật gật đầu, thấy Lục Dã đã bưng thịt xiên tới, mới vuốt tóc nói: “Nhanh nhanh nhanh, tiếp tục nướng đi, Lục Dã anh cũng nhanh ngồi xuống ăn đi.”

 Lục Dã sửng sốt nói: “Được.”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play