Hoàn cảnh trong thôn không tốt, một khu phòng đơn cách đây vài trăm mét có thể có giá ba nghìn, nhưng nơi này chỉ hơn một nghìn đã có thể thuê được.
Trong tòa nhà này có hơi tối, trước cửa phòng chất đầy rác, dưới sàn xi măng còn có nước canh đổ vương vãi, Lý Cường lại làm như không nhìn thấy lông mày hơi nhíu lại của Hứa Yểu, nhiệt tình nói: “Cô chủ nhà, đồng hồ nước ở phía trước, còn đồng hồ điện ở tầng hai, đồng hồ ga đặt ở từng phòng.”
Nói xong Lý Cường lại đưa số điện nước hai tòa nhà tháng trước cho bọn họ xem.
Ở đây quá tối, Hứa Yểu thật sự không nhìn rõ đồng hồ có gì, Lục Dã lấy đèn pin trong túi ra: “Cô Yểu Yểu để tôi.”
“Không cần, tôi tự xem.”
Hứa Yểu bắt đầu kiểm tra từng đồng hồ nước, để nhìn rõ hơn cũng chỉ có thể cúi người, mới được một lát đã tê hết cả người.
Hứa Yểu bỗng nhiên cảm thấy hình như thu tiền nhà cũng rất vất vả……
Đúng lúc này, dưới ánh đèn pin, một đôi mắt sáng lên dị thường, giây tiếp theo một con chuột đen nhảy ra khỏi hộp đồng hồ nước.
Lục Dã xông lên trước, một chân giẫm lên đuôi chuột, khiến con chuột kêu lên đau đớn. Lục Dã không những không thương tiếc còn duỗi chân còn lại ra gần như dẫm lên đầu nó, có thể nghe được tiếng xương nứt rõ ràng, bên dưới giày da tất cả đều là máu.
Đế lúc này Lục Dã cũng mới nhớ ra, theo bản năng nhìn về phía Hứa Yểu.
Hứa Yểu vuốt cằm nhìn “Hiện trường vụ án”, cảm thán: “Con này chắc cũng phải hai cân đấy? Béo thật.”
Chuột miền nam y như con gián, to không tưởng.
Xem đồng hồ nước xong, phải lên tầng hai đọc đồng hồ điện, còn phải gõ cửa từng phòng xem đồng hồ ga.
Tiểu Lục rất đau lòng: [ Ký chủ, cô như vậy có phải quá vất vả rồi không? Làm bà chủ thuê nhà cũng mệt quá.]
Hứa Yểu cũng cảm thấy như vậy.
Lý Cường nhìn Hứa Yểu đỡ eo, lập tức lên tiếng: “Cô chủ nhà, tôi thấy vẫn nên cứ như trước đi, để tôi trực tiếp chuyển khoản cho cô là được.”
Hắn không sợ đọc đồng hồ vất vả! Để hắn làm đi!
Nhà trọ trong thôn không giống khu chung cư cao cấp, trong thôn phải tự mình đọc đồng hồ điện nước, còn ở chung cư chỉ cần nói với người quản lý tài sản một tiếng, sau đó để khách trọ chuyển khoản qua Wechat là được, cũng không cần gặp mặt.
Lý Cường chắc chắn Hứa Yểu sẽ không có cách nào đọc hết đống đồng hồ ở đây.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Hứa Yểu nhìn về phía Lục Dã, thăm dò: “Nếu không anh làm đi?”
Lục Dã: “……”
Hứa Yểu đột nhiên cảm thấy mình bóc lột vệ sĩ quá đáng, suy nghĩ một hồi lại nói: “Để khách trọ tự mình chụp đồng hồ điện nước, gửi tới đi.”
Cho dù đã đi dép lê, Hứa Yểu vẫn cảm thấy leo được lên tầng sáu quá mệt.
Lục Dã dứt khoát: “Có lẽ sẽ có chút khó khăn.”
Rất nhiều người thuê nhà có thái độ rất tốt, vừa nghe trả tiền thuê nhà đã không nói nhiều chuyển tới. Nhưng cũng không có mấy người tự nguyện đi đọc số đồng hồ.
Lý Cường nhịn cười không nói gì.
Hứa Yểu mỉm cười, “Chuyện này không phải rất đơn giản sao?”
*
Một chiếc bàn dài được đặt trước bồn hoa trong thôn. Bên cạnh bàn là một chiếc ô lớn che nắng, Hứa Yểu ngồi bên dưới thoải mái tận hưởng quạt gió.
Trên bàn đặt mã thanh toán.
Có người qua đường kích động đăng một đoạn video lên mạng: “Gặp được Hứa Yểu, cô ấy thật sự đi thu tiền nhà.”
Tuy hiện tại Hứa Yểu đã giải nghệ nhưng chuyện cô bị toàn mạng tấn công và tuyên bố ra khỏi giới vẫn còn trên mạng, công thêm chuyện cô có thể dễ dàng giải quyết hợp đồng, đến bây giờ chuyện liên quan đến Hứa Yểu vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Ngay sau đó, một người phụ nữ trung niên cầm túi không từ trong nhà đi ra, đi về phía Hứa Yểu, dù sao hiện tại vào siêu thị mua đồ túi nilon cũng phải tính tiền, tự mang theo túi có thể tiết kiệm được một chút.
Cô trung niên nhìn bọn họ một hồi, có chút không dám chắc nói: “Vừa rồi cậu trai này gõ cửa nói chúng tôi trả tiền thuê nhà, còn có thể nhận được phiếu giảm giá của siêu thị Phúc Hối?”
Chủ nhà không khác gì con quỷ, không tăng tiền thuê nhà đã tốt rồi, có ai lại tặng thêm phiếu giảm giá của siêu thị bao giờ?
Nhưng bà nghe nói siêu thị Phúc Hối kia là chuỗi siêu thị lớn trải dài khắp cả nước của tập đoàn Hứa gia, gần đây siêu thị mới mở đang giảm giá, bọn họ cũng muốn mua ít đồ giá rẻ cho nên định tới đây thử vận may.
Thấy Lục Dã gật đầu, người phụ nữ trung niên cẩn thận xác nhận bọn họ đúng là chủ nhà thật, mới lấy điện thoại ra, có hơi trúc trắc mở album đưa đồng hồ mình vừa chụp trước khi ra ngoài.
Hứa Yểu đẩy đẩy mã thanh toán trước mặt bà ấy, nói: "Tổng tiền thuê nhà, tiền điện, phí vệ sinh là một nghìn bảy trăm ba mươi tệ, nếu cô thấy không còn gì sai, thì quét mã này.”
Người phụ nữ trung niên bật máy tính trong điện thoại lên tính thử, phát hiện Hứa Yểu còn thoải mái trừ đi 5 đồng tiền lẻ, tâm trạng lập tức tốt lên, quét mã chuyển tiền.
Cùng lúc đó, điện thoại di động của Hứa Yểu vang lên - "Alipay đã nhận được 1.730 nhân dân tệ."
Hứa Yểu cảm thấy đây chính là âm thanh tốt nhất trên thế giới, cho dù có nhỏ thì cũng là thịt, tích lũy nhiều sẽ thành khoản lớn.
Lục Dã đưa phiếu giảm giá màu đỏ cho người phụ nữ trung niên, nhìn từ trên xuống dưới, giật mình nói: “Một trăm tệ không thời hạn?”
Có ai đưa lại tặng phiếu giảm giá như vậy bao giờ? Không phải đều có thời hạn, hoặc tính phần trăm sao? Đó đều là những hoạt động thường ngày của các siêu thị.
Người phụ nữ trung niên nghi ngờ, nghĩ tới mình cũng đi tới siêu thị nên đi trước, sau khi mua hàng đến quầy tính tiền còn lo lắng hỏi nhân viên: "Xin hỏi cái này dùng thế nào?"
Nhân viên thu ngân viên quét mã, cười lên: “Có thể, cô chỉ cần trả cháu thêm 5 tệ là được.”
Người phụ nữ trung niên nhìn người khách hàng đang trả tiền bên cạnh, hàng hóa cũng tương tự nhưng hơn một trăm tệ, nhưng vừa rồi nhân viên thu ngân chỉ lấy của mình năm tệ.
Chờ bà ấy cầm đồ đi ra khỏi siêu thị, nhìn một túi đầy đồ dùng, nhiều như vậy lại chỉ mất có năm tệ! Là thật sự đánh vào lợi ích kinh tế!
Người dì trung niên dường như bừng tỉnh ngay lập tức, lập tức gọi điện cho bạn hàng xóm cùng đi nhảy quảng trường với mình, vội vàng: "Chị Chu phải không? Chị có ở nhà không? Nhanh nhanh nhanh, lập tức chạy nhanh xuống lầu trả tiền thuê nhà đi.”
“Đúng rồi, trước khi đi nhớ chụp đồng hồ điện nước ga mang theo! Cô chủ nhà sẽ tặng phiếu giảm giá một trăm tệ ở siêu thị, không giới hạn thời gian, định mức.”
—----
Chương 6
Câu một câu nói nổi tiếng: Không người phụ nữ trung niên nào có thể từ chối phiếu giảm giá siêu thị! Đặc biệt là phiếu giảm giá không giới hạn thời gian! KHÔNG CÓ!
Chị Chu vừa nhận được điện thoại của bạn hàng xóm, lập tức phấn khích: "Có thật không? Phiếu giảm giá không giới hạn thời gian vậy có giới hạn số lượng không?"
Phụ nữ trung niên không dám chắc nói: “Có giới hạn số lượng hay không thì không rõ.”
Chị Châu nôn nóng, lập tức đặt đồ ăn trên tay xuống: "Vậy tôi cũng đi chụp đồng hồ trước."
Đọc đồng hồ điện nước là công việc của chủ nhà, không có mấy khách trọ chịu làm những chuyện này! Nhưng hành động chỉ mất vài phút này lại có thể đổi được phiếu giảm giá một trăm tệ không giới hạn thì không có vấn đề gì.
Một trăm tệ không nhiều nhưng có thể mua được không ít đồ dùng hàng ngày.
Tin tức lan truyền rất nhanh, chẳng bao lâu sau, rất nhiều người thuê nhà trong thôn đã biết chuyện, lập tức tới tham gia cuộc vui.
Có bà lão đang gom bìa cứng để bán lấy tiền nhìn hàng người tò mò hỏi: "Là thật hay giả?"
Người phụ nữ trung niên kia đúng lúc trở về, vẫy túi đựng đồ lớn trong tay, nhiệt tình nói: “Bà nội Hoàng, sao có thể giả được? Cháu mới từ siêu thị mới mở về đây, bà đoán túi đồ này bao nhiêu tiền?”
Bà cụ nhìn bên trong túi có trái cây, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, các đồ gia vị đều là những thứ mọi người thường dùng.
Người phụ nữ trung niên vẫn vui vẻ nói tiếp: “Chỉ tốn năm tệ thôi.”
Giống như nhặt được tờ một trăm tệ trên đường, có thể khiến người ta vui vẻ cả ngày.
Người phụ nữ kia vừa dứt lời, một cô gái trẻ khác đã thở hổn hển xách một quả sầu riêng nặng khoảng 4kg tới, trên túi còn có logo của Siêu thị Phúc Hối, mùi sầu riêng khó chịu ngay lập tức chui vào mũi những người xung quanh.
Cô gái trẻ còn vui vẻ nói: "Thật sự là phiếu giảm giá không có thời hạn. Quả sầu riêng này bốn cân tốn một 102 tệ, cháu chỉ mất có mỗi hai tệ!Nhìn bên ngoài vô cùng hoàn hảo, nhất định có thể lấy được không ít thịt quả.”
Loại quả như sầu riêng đối với cô gái trẻ thuộc tầng lớp lao động bình thường không phải rẻ, nhưng hương vị đúng là rất hấp dẫn.
Có ai mà không biết Hứa Yểu? Bị toàn mạng ghét. Bây giờ cô gái này chỉ muốn đu theo Hứa Yểu thôi! Trái sầu riêng đầu tiên của năm nay đều là do Hứa Yểu tặng.
Bà lão nghe xong cũng cảm động, tạm thời tấm bìa cứng do chàng trai ném ra, lại nghĩ tới mình không có điện thoại thông minh nên chỉ đành nhờ người hàng xóm trẻ tuổi chụp giúp.
Ngày càng có nhiều người xếp hàng để trả tiền thuê nhà, những người trẻ có ý thức đều nhanh chóng xếp thành hàng.
Trong thôn có rất nhiều quán ăn ngon, thỉnh thoảng sẽ có vài người nổi tiếng trên mạng đến đây review đồ ăn, đúng lúc gặp được cảnh tượng này.
[Trời đất! Đó không phải Hứa Yểu sao? Không phải cô ấy đã giải nghệ rồi sao? Wow, thật sự rất xinh đẹp, đứng dưới nắng mà da cũng trắng quá.]
[Ê! tôi chỉ đi xem hàng ăn mà thôi, không ngờ lại có thể nhìn thấy cảnh này.]
Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp có rất nhiều, nhưng số liệu khá trung thực. Từ lúc Hứa Yểu vừa xuất hiện trên màn hình, số lượt xem trong phòng livestream của blogger ẩm thực này bắt đầu tăng vọt, trực tiếp tăng lên mấy chục ngàn người xem.
[Đang làm gì vậy? Thật sự đi thu tiền nhà? Hứa Yểu thật sự có phòng cho thuê?]
[Đây là một thôn nằm trong Hải Thành, chủ nhà đến thu tiền không phải còn tới từng nhà đọc đồng hồ điện nước sao? Cô ta cho rằng chỉ cần khiêng cái bàn ra sẽ có người đến trả tiền sao? Muốn lấy tiền mà không muốn làm việc, nghĩ hay quá.] ( truyện trên app tyt )
[Thật ra... tôi có thể làm được. Tôi thực sự có thể mua sầu riêng với giá hai nhân dân tệ! Hứa Yểu, chỉ dùng một quả sầu riêng đã khiến tôi yêu cô ấy]
Rất nhanh mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đã phát hiện, chỉ cần mang ảnh chụp đồng hồ điện nước tới trả tiền nhà sẽ nhận được phiếu giảm giá mua sắm một trăm tệ.
[Nói như vậy... tôi cũng có thể làm được. Chủ nhà tôi sao không có hoạt động này? Tôi muốn tham gia]
[Phiếu giảm giá một trăm tệ không hạn mức thì như thế nào? Hứa Yểu bịa đặt chuyện anh Chu và Liễu Nghênh Hạ yêu nhau quá độc ác, tiền này có cho tôi cũng không cần!]
[Cho tôi đi, tôi cần, da mặt tôi dày lắm.]
[Dép lê Hứa Yểu đi có đính kim cương, thật muốn lén lấy một viên.]
Phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng sôi động.
Dòng người xếp hàng phía sau càng dài thêm, ngay cả Lý Hiểu Lệ cũng tới, cô ấy vừa nhìn thấy Hứa Yểu mặt mày đã đỏ bừng, bởi vì thần tượng của mình là Thịnh Chu, trước đây chuyện của Thịnh Chu và Hứa Yểu bị lộ ra ngoài, cô ấy cũng không có ấn tượng gì tốt với Hứa Yểu! Bây giờ lại da mặt dày tới đây nhận phiếu giảm giá, Lý Hiểu Lệ thật sự có hơi xấu hổ.
“Tổng cộng 1.620 nhân dân tệ.”
Lý Hiểu Lệ còn nhìn chằm chằm khuôn mặt Hứa Yểu, trong lúc nhất thời vẫn chưa phản ứng lại, chỉ biết con số mà vệ sĩ cao lớn bên cạnh báo ra khác với cô số mình đã tính trước, buột miệng nói: “Tính sai rồi!”
Ánh nắng buổi chiều vừa phải, Hứa Yểu đã buồn ngủ rã rời, nghe Lý Hiểu Lệ nói xong, mới khẽ mở mắt nhìn về phía Lục Dã..
Lục Dã khẳng định: “Không tính sai.”
Những người thuê nhà phía sau không khỏi thò đầu ra.
Lý Hiểu Lệ tính toán lại một lần nữa, trong miệng vẫn nói: "Tiền thuê nhà là 1.500, cộng thêm tiền điện nước và vệ sinh tổng cộng là 1.800..."
Giọng nói của Lý Hiểu Lệ càng lúc càng nhỏ, rõ ràng tính ra còn hơn một nghìn tám một chút.
Lý Hiểu Lệ nhanh chóng chạy tới nhìn quyển sổ trước mặt Lục Dã, bất ngờ nói: “Các anh chỉ tính 5 tệ một số điện?”
Không chỉ tiền điện, mà cả giá tiền nước, gas đều tính theo bình thường, đều là đơn giá do nhà nước quy định!
Hứa Yểu khẽ ngáp một cái, nói với Lý Hiểu Lệ: “Cô Lý, cô bị bên môi giới lừa rồi, chúng tôi đều thu giá điện nước theo bình thường.”
Hứa Yểu nói rất nghiêm túc, “Chúng tôi chỉ tới thu tiền nhà, không phải thổ phỉ đi ăn cướp.”
Lý Cường ở bên cạnh nghe thấy, không khỏi xấu hổ đứng thẳng người, bọn họ không chỉ tăng giá thuê nhà cao lên, mà còn tăng giá điện nước kiếm lời, cô chủ nhà này nói như thế chắc chắn là cố ý nhằm vào hắn.