Thập Niên 60: Tiểu Kiều Thê Của Sĩ Quan Quân Đội

Chương 9


3 tháng

trướctiếp

Lúc trở về thôn thì mặt trời đã ngả về tây.

Đói bụng mà, tùy ý làm chút cơm ăn cũng phải nhóm lửa, thế là ở giữa thôn xóm lại bốc lên mấy sợi khói bếp lượn lờ.

Chung Mẫn Phân làm cơm xong rồi nhưng chưa ăn, chờ đợi Trần Thanh Mai, Trân Trân và hai đứa bé.

Thấy bốn người trở về nhà, nổi lửa lên hâm cơm trong nồi lại rồi mới cùng nhau ngồi xuống ăn cơm.

Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc miệng không chịu để yên, kể cho Chung Mẫn Phân nghe chuyện đi dạo chợ phiên.

Bọn họ một năm cũng không đi họp chợ được mấy lần, cho nên mỗi lần đều rất hưng phấn.

Hưng phấn nhất thật ra là trong nhà mua rất nhiều đồ ăn ngon.

Bầu không khí của ăn tết chính là một chút xíu ấm áp như vậy mà thôi.

Đối với người nghèo mà nói, ăn tết có thể ăn một chút đồ ăn ngon, mặc một bộ quần áo mới, chính là chuyện cực kỳ hạnh phúc trong một năm rồi.

Ý cười dào dạt trên mặt đều là xuất phát từ tận đáy lòng.

Trẻ con năng lượng tràn trề, chạy ở bên ngoài nửa ngày cũng không biết mệt mỏi.

Sau khi cơm nước xong xuôi, Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc ngựa không dừng vó, lại chạy ra ngoài đi chơi.

Trân Trân, Trần Thanh Mai và Chung Mẫn Phân không đi ra ngoài, ở nhà hấp màn thầu hấp bánh bao, chiên thịt viên củ cải.

Bột mì nhào xong bỏ vào trong chăn để giữ hơi ấm, lúc này đã nở xong rồi, dùng tay bóp vào là hằn lên vết lõm.

Trần Thanh Mai lấy thau bột mì ra, vốc nước nhào bột, cười nói: "Hôm nay bột này nở thật tốt."

Nở tốt, màn thầu bánh bao hấp ra sẽ xốp, ăn ngon.

Chung Mẫn Phân và Trân Trân ở bên cạnh nhặt rau, rửa củ cải, băm thịt làm nhân bánh.

Nhân bánh bao là cải trắng thêm vụn mỡ heo, thịt viên củ cải phải dùng củ cải xanh đỏ trộn lẫn với thịt băm.

Cải trắng và thịt heo đều được băm nhuyễn, còn củ cải xanh đỏ thì cắt thành sợi mỏng.

Việc xắt rau băm thịt đều là Trân Trân làm.

Tay cô khéo léo, nấu cơm ngon hơn người khác, kỹ thuật dùng dao cũng là số một.

Mẹ chồng nàng dâu ba người ở trong căn bếp nho nhỏ vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm, chủ đề là vui mừng, nụ cười trên mặt cũng là vui mừng.

Nói chuyện xong, trước tiên hấp hai lồng màn thầu.

Bánh bao gói xong lại hấp thêm một lồng bánh bao.

Lúc hấp màn thầu, bánh bao, Trân Trân ở một bên khác chiên thịt viên củ cải trong nồi.

Màn thầu bánh bao hấp xong, thịt viên củ cải vừa vặn cũng được chiên vàng giòn.

Vừa đúng lúc này Thị Đan Linh và Thị Hưng Quốc chạy về đến nhà, cũng mặc kệ bánh bao vừa ra khỏi lồng nóng bỏng miệng, hai chị em cầm một cái bánh bao, ăn mấy miếng đã hết, lại mỗi người ăn một cái thịt viên củ cải thơm ngào ngạt.

Ăn xong không có chuyện gì khác, vẫn chạy ra cửa tìm người đi chơi.

Làm xong những món này, công việc nửa ngày cũng đã coi như xong hết rồi.

Trân Trân bỏ màn thầu và bánh bao vào trong giỏ xách, Trần Thanh Mai đem vỉ hấp và lồng vải đã dùng qua rửa sạch sẽ.

Thu dọn xong nhà bếp, hai chị em dâu vào trong sân phơi lồng vải.

Nhấc tay treo lồng vải bên trên dây thừng đã được giăng sẵn trong sân, Trần Thanh Mai cười nói: "Mặc dù Hoài Minh không thể trở về, nhưng tết năm năm nay nhà ta trôi qua vui vẻ ấm áp hơn năm ngoái nhiều. Trân Trân, em đừng vội, Hoài Minh sớm muộn cũng sẽ trở về."

Trân Trân cũng tươi cười nói, "Chị dâu, em không vội."

Hai người vừa nói chuyện vừa treo lồng vải.

Lúc đang muốn quay người về nhà bếp thì chợt nghe thấy trên cửa truyền đến tiếng đập cửa.

Hai người đồng thời quay đầu đi xem, chỉ thấy trước cửa lớn có một người đàn ông mà bọn họ chưa từng gặp qua.

Người đàn ông nhìn ước chừng khoảng năm sáu mươi tuổi, tóc đã hoa râm, trên người mặc áo bông cũ nát, gương mặt có chút hốc hát, nhìn có vẻ gầy gò.

Liếc mắt nhìn nhau, xác định hai người đều không ai nhận ra.

Trong mắt tràn đầy nghi hoặc, Trần Thanh Mai nhìn ông cụ, lên tiếng hỏi: "Chú tìm ai vậy ạ?"

Ông cụ cũng không hốt hoảng lúng túng, mà hắng giọng một cái, rất là bình tĩnh tự nhiên nói: "Đây có phải nhà họ Thị không?"

Trần Thanh Mai nhìn ông cụ, ánh mắt vẫn nghi hoặc, "Đúng vậy."

Ông cụ chắp tay sau lưng đi tới, "Ta là gia chủ nhà họ Thị."

Gia chủ?

Gia chủ ở đâu ra?

Trần Thanh Mai và Trân Trân đều ngây ngẩn cả người.

Bọn họ thất thần còn chưa lấy lại tinh thần, chợt nghe thấy cửa nhà bếp truyền đến một câu nói giận dữ: "Ngươi tới làm gì?"

Trần Thanh Mai và Trân Trân quay đầu liền thấy Chung Mẫn Phân đứng ở cửa nhà bếp.

Bà tựa như là nhìn thấy kẻ thù, đen mặt cau mày, trong mắt lửa giận sôi trào giống như một con sư tử đang ở ranh giới nổi giận.

Không biết tình huống như thế nào, Trần Thanh Mai và Trân Trân thất thần không hề động đậy.

Ông cụ chắp tay đứng ở trong sân, tư thái và ngữ khí vẫn cao ngạo như cũ, nhìn Chung Mẫn Phân nói: "Tôi nghe nói Hoài Minh chưa chết, trên chiến trường dựng lên chiến công, sau khi rút quân trở về làm sĩ quan, cấp chính đoàn."

"Hoài Minh chính là làm tướng quân cũng không liên quan gì đến ông!"

Lửa giận trong mắt Chung Mẫn Phân càng bùng cháy dữ dội hơn, trong giọng nói mang theo chút bén nhọn.

Mà ông cụ kia vẫn là dáng vẻ và giọng điệu kia, "Hoài Minh là con trai tôi, làm sao không có quan hệ gì với tôi?"

Không biết xấu hổ!

Chung Mẫn Phân không nói tiếp, quay người vào nhà bếp.

Một lát sau trở ra, trong tay bà cầm một cái chày cán bột.

Bà cầm chày cán bột chỉ về phía ông cụ kia, trên mặt hiện ra một chút dữ tợn, thanh âm thô bạo hung ác: "Ông có cút hay không?"

Nhìn thấy chày cán bột, trên mặt ông ta xuất hiện một chút sợ hãi.

Ông ta buông bàn tay gác ở sau lưng ra, lui về sau hai bước nói: "Bà cái đồ đàn bà đanh đá! Đàn bà đanh đá! Hơn hai mươi năm bà một chút cũng không thay đổi, vẫn là cái bộ dạng ngang ngược kia! Hèn chi không có người đàn ông nào dám thèm bà!"

Chung Mẫn Phân bị chọc giận, khuôn mặt đỏ lên.

Bà không nói hai lời, chộp lấy chày cán bột nhào đến trước mặt ông già kia.

Ông già không chờ bà nhào tới đã quay người nhanh chân chạy mất.

Chung Mẫn Phân cầm chày cán bột lập tức đuổi theo.

Trân Trân và Trần Thanh Mai lấy lại tinh thần, cũng vội vàng chạy theo sau.

Ra ngoài thì thấy Chung Mẫn Phân cầm chày cán bột đuổi theo ông già chạy về phía đầu thôn.

Trong thôn, những người khác nghe động tĩnh phía bên ngoài, nhao nhao chạy ra xem náo nhiệt, mồm năm miệng mười nói ——

"Ái chà, lão Thị trở về rồi."

"Xem ra là nghe nói chuyện của Hoài Minh."

"Hoài Minh làm quan lớn như vậy, ai không muốn dính chút ánh sáng của nó chứ?"

"Chị Thị có thể để cho lão ta dính sao? Lúc Hoài Minh bốn tuổi lão liền bỏ nhà này chạy theo vợ bé, chị Thị một mình mang theo ba đứa nhỏ, một mực chịu đựng đến hôm nay, nuốt bao nhiêu khổ cực chứ."

"Chỉ sinh không nuôi, còn muốn được nhờ, không biết xấu hổ!"

...

Lão Thị không biết xấu hổ đang nện chân già chạy về phía trước.

Sơ ý một chút dưới chân đạp phải rãnh mương, "Phù phù" một tiếng, nằm rạp trên mặt đất.

Đau đến mức "Ôi" một tiếng còn chưa bò dậy khỏi đất thì Chung Mẫn Phân đã đuổi theo tới.

Bà vung chày cán bột trực tiếp chào hỏi trên người lão Thị, vừa ra tay độc ác vừa nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông còn dám trở về! Ông còn dám trở về! Ai cho ông trở về! Ai cho ông trở về!"

Trong miệng lão Thị không có âm thanh nào khác mà chỉ liên thanh kêu to: "Ôi! Ôi!"

Người xem náo nhiệt tất cả đều mặc kệ, mặc cho Chung Mẫn Phân đánh lão ta.

Dù sao cũng lớn tuổi rồi, sợ Chung Mẫn Phân đánh lão Thị xảy ra chuyện, Trần Thanh Mai và Trân Trân tới giữ chặt Chung Mẫn Phân.

Chung Mẫn Phân cũng đã hả giận rồi không tiếp tục động thủ nữa, thở hồng hộc, hung dữ nói: "Ông cút cho tôi!"

Thở một hồi, lại nói tiếp một câu: "Còn dám trở về nữa thì tôi đánh gãy chân của ông!"

Lão Thị bị đánh đến xương cốt toàn thân như muốn tan ra thành từng mảnh.

Trong miệng lão còn kêu oai oái, tốn sức từ dưới đất bò dậy.

Nhìn Chung Mẫn Phân cái này điên rồi dáng vẻ, hắn là không còn dám lưu thêm, đứng lên vội vàng rời đi.

Mang theo vết thương, mặt mày xám xịt đi đến đầu thôn.

Trong lòng chưa hết giận, phun nước bọt, mắng: "Mụ đàn bà đanh đá! Mụ đàn bà đanh đá! Mụ điên!"

Vốn tưởng rằng hơn hai mươi năm có thể thay đổi tính tình của bà, không nghĩ tới già rồi còn hung hãn, ngang ngược hơn trước nữa!

Nếu không phải nghe nói Thị Hoài Minh làm sĩ quan thì có vác kiệu tám người khiêng mời lão, lão cũng không trở lại!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp