Thập Niên 60: Tiểu Kiều Thê Của Sĩ Quan Quân Đội

Chương 65


3 tháng

trướctiếp

Thị Hoài Minh xin thăm người thân ở chỗ hiệu trưởng xong thì quay về nhà. Anh thu dọn hành lý đơn giản rồi đi ra nhà ga. Ngồi trên xe lửa nhìn cảnh vật bên ngoài thay đổi thì cảm xúc của anh có hơi phức tạp, cảm xúc nhớ nhà, nhớ người thân, còn cả cảm xúc lúc nhìn thấy Trân Trân, tất cả những thứ này quấn thành một cục trong đầu anh. Xe lửa đi rất chậm, anh tĩnh tâm nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ. Lúc xe lửa vào trạm dừng lại thì cảm xúc của anh lại càng phóng đại hơn. Đặt chân lên vùng đã đã rời đi hơn năm năm, tư vị trong lòng không có một ngôn ngữ nào có thể biểu đạt được.
Anh đứng đầu thôn, nhìn thấy thôn làng không có gì thay đổi thì trong nháy mắt hốc mắt anh ướt đẫm. Lúc này mọi người đang làm việc trong đội sản xuất, trong thôn không có ai. Đi đến cửa nhà nhìn anh liền thấy Chung Mẫn Phân đang ngồi trong nhà thêu thùa may vá.
Chung Mẫn Phân tất nhiên cũng thấy anh, vươn đầu ra ngoài sân nhìn, híp mắt hỏi anh: “Cậu là ai vậy? Cậu tìm ai thế?”
Thị Hoài Minh nén nhịn cảm xúc của mình, mỉm cười nói: “Mẹ, con là Hoài Minh.”
Chung Mẫn Phân nghe vậy thì tay cầm kim run rẩy, đế giày khâu được một nửa rơi xuống đất. Bà nhìn Thị Hoài Minh, híp mắt lại, cao giọng lên: “Cậu nói cậu là ai vậy?”
Thị Hoài Minh đi thẳng vào nhà, đến trước mặt bà, cúi người nhặt đế giày từ dưới đất lên, phủi bụi bên trên nó, bỏ vào cái mẹt rồi anh nói: “Mẹ, con là Hoài Minh.”
Lần này Chung Mẫn Phân đã nhận ra anh. Nước mắt dâng lên, trong nháy mắt, bà chảy ra nước mắt, vươn tay đánh lên người Thị Hoài Minh, vừa đánh vừa nói: “Mẹ còn tưởng con chết rồi, còn tưởng rằng con chết rồi cơ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp