Lâm Sương Sương thấy Khang Thái Trân kêu gào, chỉ đành lúng túng gật đầu:
“Vâng vâng vâng, con không nói nữa. Nhưng mà, mẹ, số tiền lần này… Mẹ à, con cũng đã nói với mẹ rồi, mẹ kiếm được tiền thì cũng nên cho nhà anh cả và anh hai một ít, mà mẹ cứ không chịu. Tiền lần này không phải bố lấy đâu, lúc con đi vào thì thấy cửa không khóa, xong rồi một lúc sau chị dâu hai đi ra….”
“Hả! Con nói gì cơ!”
Lâm Sương Sương chưa nói hết câu, Khang Thái Trân đột nhiên nhảy bật dậy từ mép giường: “Con đừng nói với mẹ, tiền là do con nhỏ chết tiệt Lĩnh Đệ trộm đấy nhé?!”
Lâm Sương Sương bịt tai lại: “Mẹ! Mẹ ngồi xuống đi! Mẹ có muốn nghe con nói hết câu không?” Nhưng Khang Thái Trân không ngồi xuống, giận dữ quát to:
“Thôi thôi, không cần nói nữa, nhất định là do nó trộm! Con biết không, nó bắt thằng hai ngày nào cũng qua đây xin tiền mẹ, nó còn tưởng là mẹ không biết, hừ, nó còn tưởng là mẹ không biết! Con nhỏ chết tiệt, trong nhà đến mùa vụ bận rộn thì không qua giúp, còn bắt thằng hai đi làm cho cho nhà nó;
Tết đoan ngọ thì tự gói bánh chưng nhân thịt, còn mẹ ăn bánh chưng nhân đậu! Nó y hệt như con mẹ hồ ly tinh của nó, đúng là cái loại đi phá hoại gia đình! Không được rồi mẹ phải đi đòi lại tiền!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT