Lâm Sương Sương vừa nói câu “sống tốt”, Khang Thái Trân ngay lập tức trợn mắt:
“Con nói thế là có ý gì? Mẹ với ông ta phải sống tốt ư? Làm sao mẹ sống tốt đây? Con nghĩ mẹ không muốn sống tốt hả? Nhưng đời này liệu còn có thể sống tốt được nữa không, hả? Từ khi mẹ gả vào nhà này, mẹ chưa từng thấy người đàn ông đó gánh vác việc gì cả!”
“Mẹ ông ta tìm trăm phương ngàn kế để bắt nạt mẹ. Lúc không cho mẹ ăn cơm, ông ta muốn làm đứa con hiếu thảo nên đã bỏ mặc mẹ, vì vậy mẹ phải tự mình đối phó với bà già chết tiệt đó. Lúc trong thôn làng ấn định điểm công thì chèn ép mẹ, cho mẹ điểm thấp, ông ta muốn làm xã viên gương mẫu nên chẳng nói chẳng rằng, vì vậy mẹ chỉ đành đi cãi nhau với đội trưởng.”
“Lúc anh em ông ta chiếm đất riêng của chúng ta, ông ta trốn chui trốn lủi như rùa rụt cổ, vì vậy mẹ buộc phải tự mình cãi nhau với mấy anh em nhà ông ta đó! Lúc mấy mụ đàn bà trong thôn ăn hiếp các con, ông ta cũng chẳng quan tâm, nếu mẹ không ra mặt cãi nhau với mấy mụ già xấu xí đó thì có chắc bọn họ không dám làm hại các con hay không?”
“Mỗi khi có rắc rối thì ông ta cũng chẳng thèm bận tâm cái gì cả. Chuyện gì cũng đổ hết lên đầu mẹ! Cãi nhau liên miên rốt cuộc mẹ mới hiểu ra rằng, sống trên đời này, con mà không hung dữ thì sẽ bị người ta bắt nạt! Đàn ông không giúp con chống đỡ với sóng gió cuộc đời thì con đành phải tự mình xông pha như đàn ông thôi. Dù sao đi nữa thì người hung dữ luôn đúng! Thôi được rồi, mẹ không nói chuyện này với con nữa. Mẹ phải đi tìm ông ta đây, nếu không lát nữa năm tệ cũng bị ông ta tiêu hết mất!”
Nghe những lời này, trong lòng Lâm Sương Sương ngổn ngang trăm mối.
Có lẽ ban đầu Khang Thái Trân không phải là người hung hãn như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play