Lâm Sương Sương chẳng thèm lưu tình mà trực tiếp nói ra.
Đới Tôn nghe vậy thì ngẩng đầu lên nhìn Lâm Sương Sương rồi nghiêm nghị hô lên: “Cô! Cô đứng đó nói nhăng nói cuội cái gì vậy? Tôi và Dạ Vũ hại chết đường chủ Cù? Chúng tôi hại chết ông ta làm cái gì cơ chứ? Trước đó tôi, tôi không có lập tức nghĩ ngay đến tai nạn là, là bởi vì, bởi vì…”
Thấy Đới Tôn ngập ngừng, Dạ Vũ lập tức tiếp lời: “Là bởi vì đường chủ Cù có khả năng nhìn được mọi thứ trong bóng đêm, thế nên căn bản ông ta cũng chẳng sợ đêm tối chút nào cả!”
Đới Tôn thấy vậy thì lập tức đứng thẳng người dậy hướng mặt về phía Lâm Sương Sương, dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng: 
“Đúng! Cũng chính vì như vậy đấy! Chúng tôi cũng chính vì lý do đó nên mới cảm thấy đường chủ Cù là bị hại chứ không phải gặp tai nạn rơi xuống vách núi! Chúng tôi cũng không biết rốt cuộc là đã phát sinh ra chuyện gì, nhưng chắc hẳn chính Ma Tinh là người đã tìm đến ông ta! Nếu như cô cảm thấy chúng tôi đang nói bậy thì cứ việc gọi Ma Tinh đến đây làm chứng là được!”
Nghe Đới Tôn cứ năm lần bảy lượt nói muốn Ma Tinh ra đây làm chứng khiến trong lòng Lâm Sương Sương vang lên tiếng ‘lộp bộp’: Đới Tôn dám nói như vậy thì chẳng lẽ Diệp Minh Dương xảy ra chuyện gì rồi hay sao?
Lúc này Minh Khâm cũng nhìn về phía Lâm Sương Sương: “Đồng chí Cẩm Lý, cô là người mới tới. Cô nói thử xem động thái của Ma Tinh xem nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play