Lâm Sương Sương đứng lên, nắm lấy ống tay áo của bóng đen bên cạnh, kéo đối phương sang một bên rồi nói: 
"A Sửu, bây giờ tôi nhờ anh một việc, giúp tôi đưa chị tôi về nhà trước, tôi nghĩ chị ấy không thể chịu nổi nữa đâu. Mẹ chồng tôi rất nhát gan, thấy tôi và chị gái đi lâu như vậy chưa về, không biết đã sợ hãi đến mức nào rồi, đừng để trong nhà xảy ra chuyện gì. Tôi không thể lo hết cả hai phía, anh giúp tôi nhé, được không?" 
Bả vai A Sửu run rẩy, anh hít một hơi nặng nề rồi mới ra hiệu cho Lâm Sương Sương.
Lâm Sương Sương hiểu ý, nói tiếp: "Tôi sẽ đi tìm con bé một mình. Anh biết đó, tôi không phải kẻ ngốc, tiền trong tay Diệp Đại Bình còn lấy lại được, Tiểu Mỹ tôi chắc chắn cũng tìm ra! Hiện giờ tôi đã xác định được con bé bị Mạc Cúc Hoa bắt đi, có con chó giúp tôi theo dấu chúng, giờ tôi cũng phải lần theo để điều tra, chỉ cần lấy được chứng cứ, dù mình tôi không đối phó nổi với chúng, tôi cũng có thể báo cảnh sát, anh cứ yên tâm." 
A Sửu siết chặt nắm đấm, cơ thể hơi lung lay, giống như đang đấu tranh, cuối cùng, anh chậm rãi gật đầu. 
Lâm Sương Sương thở phào nhẹ nhõm, nói: "Cảm ơn anh, A Sửu. Anh là người bạn tốt nhất đó, chờ tôi tìm được con bé, tôi sẽ đến phía sau núi cảm ơn anh." 
A Sửu đứng yên, cũng không gật đầu, thay vào đó là bầu không khí hết sức ảm đạm bao trùm lấy anh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play