Lâm Sương Sương vừa nghe Diệp Tĩnh Trinh kể, vừa âm thầm tính toán, lúc này bèn nhỏ giọng hỏi: "Dọc đường đi chị có gặp ai quen không?"
Diệp Tĩnh Trinh nghĩ ngợi một lúc, khẽ lắc đầu: "Hồi đó chị hiếm khi ra ngoài lắm, mắt lại không nhìn thấy, nên dù có chạm mặt người quen mà họ không lên tiếng, thì chị cũng không phân biệt được. Hơn nữa lúc đó đã hai, ba giờ, trên đường không có mấy người."
Lâm Sương Sương mím môi: "Vậy lúc đến nhà Mạc Cúc Hoa, chị có thấy tung tích của Tiểu Mỹ không?"
Tay Diệp Tĩnh Trinh run rẩy, nói tiếp: "Thật ra là không, nhưng do Mạc Cúc Hoa vừa nhìn thấy chị đã tỏ ra rất chột dạ. Hỏi chị đến nhà chị ta làm gì, Tiểu Mỹ không ở nhà chị ta. Thế chẳng phải là không đánh mà đã tự khai ư? Thậm chí chị còn chưa kịp nói là đến tìm Tiểu Mỹ! Sao chị ta biết trước chị sẽ đến tìm Tiểu Mỹ chứ? Vậy là chị càng chắc chắn con bé đang nằm trong tay họ, chị không từ bỏ, lập tức xông vào nhà họ tìm!"
"Mạc Cúc Hoa cũng đi theo vào, nhìn chị một cách kỳ lạ, sau đó la lối om sòm với Trương Kim Kiều: "Này, nhìn kìa, con mù không bị mù! Em bảo mà, hôm nay em đưa cô ta một hào, vậy mà cô ta lại biết là không đủ một hào! Biết ngay mà, sao khi không chạy đến chỗ chúng ta làm gì, ôi trời ạ, con mù vậy mà lại thấy đường rồi!""
"Chị vội tìm con nên không để ý đến cô ta, khi không tìm thấy con bé, chị mới quay lại hỏi Mạc Cúc Hoa, chị ta cười cợt rằng: "Này, Tĩnh Trinh à, nhìn cô kìa, vẫn chưa tái giá, giờ mắt sáng rồi, hãy quay về sống tốt với Vận Phát đi, tìm Tiểu Mỹ làm gì, sinh thêm một đứa con trai là ổn rồi!""
"Chị tức đến mức lao vào đẩy ngã chị ta, cả hai giằng co một lúc. Kế đó chị ta xé toạc hết cúc áo của chị, rồi cùng Trương Kim Kiều nhốt chị vào phòng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT