Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông đều là người nhạy cảm, ánh mắt rõ ràng như vậy làm cho lông mày hai người nhịn không được nhảy dựng lên.
Lập tức đồng thời quay đầu lại, nhìn về phía ánh mắt kia bắn tới.
Đối phương hình như không ngờ bọn họ sẽ quay đầu, tầm mắt cứ như vậy mà đối diện nhau, trong nháy mắt trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
Sau một khắc, hai tròng mắt nàng có một trận kinh hoảng, quay đầu một cái, xoay người lảo đảo chạy đi.
Trên mặt Cố Vân Đông lại hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn bóng dáng đã chạy xa kia, cô có chút ngẩn người nhìn về phía Thiệu Thanh Viễn: "Đó là một... Một đứa trẻ?”
Thân ảnh nho nhỏ thấp bé, nhìn cũng chỉ bảy tám tuổi.
Tiểu cô nương rất gầy, toàn bộ khuôn mặt đều gầy đến không nhìn ra, cho nên đôi mắt có vẻ đặc biệt to, khi gắt gao nhìn chằm chằm người khác như vậy, không hiểu sao lại có hai phần xâm nhập.
"Chúng ta ở đây chắc không có người quen biết chứ, tại sao cô bé ấy lại có vẻ như rất thù hận chúng ta vậy?"
"Có lẽ cô bé ấy thù hận... Cổ gia.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play