Nữ nhân trên giường không nói, Khương thị đành tự mình nói tiếp: "Là người trong kinh thành tới, mẹ nói, bọn họ tới đón chúng ta đi, chúng ta sắp có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này, toàn bộ người Cổ gia, đều có thể trở về kinh thành. Ngươi nghĩ đó có phải là tin tốt không?”
Nói xong đột nhiên lắc đầu: "Không đúng, đối với Cổ gia chúng ta mà nói là tin tức tốt, ngươi là nữ nhi Cổ gia đã gả ra ngoài, thì không chắc. Dù sao hôm nay ngươi cũng đã là người La gia rồi, chúng ta cũng không thể mang ngươi đi.”
Người trên giường, chính là nữ nhi đi theo Cổ Nghĩa Bình lưu đày đến đảo Lâm Tầm, thứ nữ Cổ Ngọc Văn của Thu di nương.
Nàng nghe được lời Khương thị nói chỉ hơi nhíu mày, trên mặt hiện lên một tia chán ghét cùng hận ý.
Khương thị có vẻ rất hài lòng với biểu tình của nàng, mở giỏ rau trên bàn ra: "Hôm nay, người từ kinh thành đến mang đặc sản kinh thành cho nhà chúng ta. Ta làm đại tẩu, trong lòng nghĩ đến ngươi, thừa dịp mẹ không chú ý đã vụng trộm lấy cho ngươi chút thịt.”
Cổ Ngọc Văn châm chọc giật khóe miệng: "Khụ khụ, không cần, khụ. Đại tẩu mang về đi, cho ta ta cũng không ăn được.”
“Haiz, ngươi ăn không được, La Kỳ nhà ngươi vẫn ăn được đi. Ngươi nhìn đứa nhóc kia, gầy đến nỗi chỉ còn cái xác. Ngươi nói ngươi không đau lòng cho bản thân, cũng nên đau lòng cho nữ nhi ngươi, nó đã bao lâu không ăn thịt rồi? Tốt xấu gì cũng nên bổ sung cho nó chứ.”
Sau đó, không để ý Cổ Ngọc Văn muốn cự tuyệt, đã để thịt xuống rồi rời đi.
"Ngươi ý à, nghỉ ngơi thật tốt, nói không chừng đây là lần cuối hai chúng gặp mặt."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT