Mọi người trong phòng đều bị Dương thị làm cho hoảng sợ, Cố đại cô muốn đi lên, Cố Vân Đông vội vàng giơ tay ngăn cản bà ấy.
Cô ôm lấy Dương thị, nhẹ nhàng vỗ lưng bà ấy, thấp giọng nói: "Mẹ, con không đau, con rất tốt, không sợ.”
Dương thị chậm rãi bình tĩnh lại, nhưng vẫn lo lắng, giơ tay sờ sờ mặt cô.
Người trang điểm gấp gáp, sợ bà ấy làm hỏng, nên muốn tiến lên khuyên hai câu. Cố đại cô khoát tay áo, nàng chỉ có thể thở dài một hơi, lui về phía sau.
Cố Vân Đông trấn an Dương thị, nắm tay bà, để cho bà ngồi ở bên cạnh, một lần nữa gọi người trang điểm.
Dương thị cũng dần bình tâm lại, nghiêng đầu nhìn cô, nói: "Đông Đông nhà chúng ta thật đẹp."
“Bởi vì mẹ đẹp, cho nên mới sinh ra con gái đẹp như vậy mà."
Dương thị cười đến nheo mắt lại, quay đầu nhìn Cố đại cô, nói: "Đông Đông nói ta đẹp."
Cố đại cô dở khóc dở cười: "Đúng vậy, muội đương nhiên xinh đẹp.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT