Lại nói, Tần Văn Tranh thật đúng là chưa từng thấy qua một xưởng nhỏ nhà ai lại có thể có nhiều quan hệ như vậy.
Huống chi, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn cũng không dễ ức hiếp.
Cho nên lần này Tần Văn Tranh rời đi, cũng không có gì phải lo lắng.
Cố Vân Đông thầm thở dài, thấp giọng hỏi: "Khi nào đi?”
“Chờ sau khi ngươi thành thân sẽ rời đi, Hoàng Thượng đã hạ chỉ thúc giục ta trở về kinh thành. Về phần những học sinh của ta, tạm thời vẫn đọc sách ở trong học đường, Phạm phu tử vẫn ở đó, nhưng đến cuối năm học đường sẽ không mở nữa. Ta sẽ an bài cho các học sinh đến thư viện Đông Nghĩa, ta đã nói chuyện trước với viện trưởng rồi. Về phần Vân Thư và Nguyên Trí, còn phải hỏi ý kiến của các ngươi.”
Phải, đây cũng là một rắc rối.
Cố Vân Đông nhíu mày: "Chuyện này cũng không vội, sau này ta và phụ thân sẽ thương lượng rồi lại quyết định. "
“Cũng được." Tần Văn Tranh gật gật đầu, đột nhiên nhìn Tần Thụ một cái, nói: "Còn có một chuyện nữa."
"Hả?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT