Cố Vân Đông không nhịn được thầm liếc mắt, còn học được cách nói chuyện của cô nữa?
Nhưng Cố Vân Đông vẫn rất vui vì Kha biểu cô có thể đồng ý.
Vẫn có một vấn đề cô muốn đề cập tới.
“Biểu cô cũng không cần phải mệt mỏi quá, buổi sáng đến trễ một chút cũng không sao cả, dù sao sáng sớm vẫn chưa có khách. Buổi tối cũng về sớm một chút, không cần phải đợi đến khi đóng cửa, tuy Tân Minh Các cách nhà biểu cô không xa lắm, nhưng không cần thiết phải về quá muộn, cháu sẽ lo lắng.”
“Được rồi được rồi, đã biết.” Kha biểu cô đẩy cô ra: “Đừng lằng nhằng nữa, nhanh gọi mẹ ngươi với mấy đứa nhỏ đi rửa tay, đến ăn cơm.”
Cố Vân Đông mỉm cười đi ra ngoài, chờ sau khi mọi người ăn cơm trưa xong, cô lại đưa bọn họ về nhà.
Trong nhà chỉ còn lại Biển Hán và người Lữ gia, hôm qua Cố Đại Giang dẫn Vân Thư và Nguyên Trí trở về thư viện Thiên Hải một chuyến, tình cờ lại đụng phải Hạ phu tử, nên hôm nay đã bị Hạ phu tử gọi đến thư viện hỗ trợ chép sách, cho nên không ở nhà.
Biển Hán ngồi bên cạnh cửa sổ, ông đang cực kỳ tập trung chạm khắc miếng gỗ trên tay.
Nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, ông mới ngẩng đầu lên, chào đón đứa con trai đang chạy vào, hỏi nó hôm nay đi ra ngoài có chuyện gì xảy ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play