Liễu An tỏ vẻ rất vô tội, trừng hắn làm cái gì? Hắn không phải sợ Cố cô nương còn không nhớ nổi, vì thế nói cẩn thận một chút sao?
"Thư viện Đông Nghĩa tụ tập mấy người văn nhã ở tửu lâu Cẩm Tú, nói muốn cùng học đường của Tần phu tử thảo luận học vấn, trao đổi lẫn nhau, thúc đẩy học thức. Nói rất dễ nghe, kỳ thật chính là hai học đường đánh lôi đài, mỗi bên đưa ra mấy học sinh đến thi đấu mà thôi.”
Cố Vân Đông nghe được thì nhíu mày: "Ta nhớ rõ, trong học đường của Tần Văn Tranh, lớn tuổi nhất cũng chỉ mười hai tuổi. Thư viện Đông Nghĩa đây là tính toán lấy lớn hiếp nhỏ sao?"
“Không phải, mọi người đều nói như vậy. Cho nên thư viện Đông Nghĩa tuyên bố, học sinh thi đấu ở thư viện bọn họ cũng dưới mười tuổi. Hừ, ai mà không biết chút tâm tư của bọn họ, dưới mười tuổi, thì chín tuổi cũng phù hợp đi.”
Liễu An càng nói càng tức giận, học trò của Tần phu tử không chỉ tuổi còn nhỏ, hơn nữa nhân số cũng ít, tổng cộng cũng không tới hai mươi người.
Hết lần này tới lần khác thư viện Đông Nghĩa nói, tuy rằng học trò của Tần phu tử ít, nhưng nghe nói điều kiện nhận học trò của Tần phu tử đặc biệt nghiêm khắc, cho nên học trò của hắn đều là thần đồng có thiên phú học tập cực tốt lại thông minh mới đúng, nghiêm túc mà nói vẫn là thư viện Đông Nghĩa bọn họ chịu thiệt.
Thật chưa từng thấy qua người không biết xấu hổ như vậy, văn nhân mà không biết xấu hổ, bọn họ so ra còn kém xa.
"Tần Văn Tranh đâu?" Thiệu Thanh Viễn hỏi.
Liễu An vẻ mặt khổ sở: "Bọn họ chính là thừa dịp Tần phu tử không có ở đây mới dám kiêu ngạo như vậy, hai ngày trước Tần phu tử rời khỏi huyện Phượng Khai, hình như là có việc gấp gì đó, hiện tại còn chưa trở về đâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play