Bạch Ung cười nói với thiếu niên: “Vãn Vãn nghịch ngợm, quấy rầy các ngươi rồi.”
Thiếu niên vội lắc đầu: “Không quấy rầy, cô bé rất đáng yêu, cũng rất ngoan.”
Điểm này Bạch Ung vô cùng đồng ý, nghe có người khen cháu gái nhỏ của mình, Bạch Ung không kiềm được vui mừng, nhìn thiếu niên trước mặt cũng càng thêm thuận mắt.
Nhưng mà nhìn một lúc, ông không nhịn được hơi nhíu mày.
“Ngươi…” Ông lại đánh giá thêm một hồi: “Ngươi tới phủ Tuyên Hòa tìm thầy thuốc đúng không?”
Thiếu niên sửng sốt, dừng một chút mở miệng: “Cũng có thể nói như vậy.”
Bạch Ung vuốt ve râu của mình, phất tay áo lên, nói: “Ngươi đưa tay ra đây, ta bắt mạch cho ngươi.”
Thiếu niên lại do dự không nhúc nhích, ngược lại A Lâm đứng phía sau hắn, vẻ mặt nôn nóng thúc giục: “Thiếu gia, mau để cho lão tiên sinh xem thử…”
Bạch Ung là thần y, vốn dĩ luôn kiêu ngạo, đặc biệt hiện tại rất ít khi xem bệnh cho người khác, không còn kiên nhẫn như lúc trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play