Cố Vân Đông ngẩn ra, lợi hại như vậy sao?
Nhưng con bé quả thật có thiên phú nấu ăn, thường xuyên theo người ra vào phòng bếp, tự mình nghiên cứu đồ ăn.
Lần trước khi cô trở về kinh thành, thấy tiểu cô nương bị hạn chế chiên rán vì trước đó từng bị bỏng, dứt khoát làm món tráng miệng, còn nói muốn cho cô một bất ngờ vui vẻ. Đáng tiếc cô ở lại không lâu đã phải trở về.
Cố Vân Đông cũng biết làm bánh ngọt, nhưng chỉ biết làm đơn giản, làm bánh ngọt thành hình bàn ghế hoặc giày này cô chỉ mới nhìn thấy trong video trên điện thoại di động.
Không nghĩ tới, Khả Khả lại không có sư phụ mà tự thông.
Cô rũ mắt nhìn Tống Nham đang hồi tưởng, nhịn không được cười nói: "Vậy con đã gặp người nhà ông ngoại con chưa?"
“Gặp rồi ạ." Tống Nham ngoan ngoãn gật đầu: "Ông ngoại nhìn con ánh mắt đỏ hồng, bà ngoại ôm con khóc thật lâu. Đúng rồi, lần này tiểu cữu cũng cùng con tới, hắn nói muốn đưa con trở về Lê quốc.”
“Nhà ngoại tổ cũng giống như mẹ từng nói, phòng ốc thật sự rất lớn, có rất nhiều hạ nhân, đồ ăn cũng rất tinh xảo. Đúng rồi, con đã thấy biểu ca biểu tỷ, bọn họ lớn thật giống nhau, là long phượng thai nha.”
“Vân Thư cữu cữu còn kể chuyện cho con nghe, nói rất dễ nghe, con vừa nghe đã hiểu. Mọi người còn đưa con đến Tân Minh Các do mẹ nuôi mở, bên trong có rất nhiều tiểu hài tử. Nhưng phòng đồ chơi không tốt như ở nhà chúng ta.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT