Cố Vân Đông đề cập đến việc thành lập đại sứ quán cũng không phải chuyện một sớm một chiều, còn đang trong lúc trao đổi thương nghị.
Nhưng cô nghe nói bất kể là Lê Hoàng hay là hoàng đế Đại Tấn, kỳ thật đều có khuynh hướng thành lập đại sứ quán.
Cho dù trong triều còn có một số đại thần bảo thủ kiên quyết phản đối, tóm lại phải chậm rãi.
Nhưng Cố Vân Đông tin tưởng, đại sứ quán này sớm muộn gì cũng sẽ được xây dựng.
Trước khi xây xong, Tống Nham vẫn phải một mình đối mặt với hoàng thất Lê quốc xa lạ.
Cố Vân Đông trong lòng khó tránh khỏi lo lắng, dặn dò cũng nhiều hơn một chút: "Người trong hoàng cung phức tạp, mỗi người đều có tâm tư riêng, còn có rất nhiều người do thế lực khắp nơi phái tới, con không nên dễ dàng tin tưởng người khác. Có cái gì không hiểu hoặc cảm thấy nghi hoặc, con hãy hỏi cha mình, ít nhất hiện tại cha con sẽ tận tâm tận lực che chở con, cũng thật lòng thương con.”
"Tóm lại, lúc cần thiết con dùng chút thủ đoạn nhỏ cũng không sao, chúng ta quan trọng nhất vẫn là bảo trụ tính mạng. Hãy nhớ rằng, tất cả chúng ta đều thương bạn và muốn con được an toàn.”
Tống Nham rốt cuộc không nhịn được, nước mắt rơi xuống.
"Con biết, mẹ nuôi, mọi người cũng phải bảo trọng thân thể."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT