Cố Vân Đông gật đầu: "Biết rồi, muội đi rót nước trước đi.”
Đồng Thủy Đào đi rồi, Kha biểu cô bên kia cũng đã trấn an được tiểu cô nương trong ngực, đứa nhỏ kia có chút khiếp đảm nhìn thoáng qua Cố Vân Đông, bất thình lình đối mặt với ánh mắt tò mò của Trì Trì, nhất thời sửng sốt, lại quay đầu trở về.
Kha biểu cô cười vỗ vỗ lưng cô bé, lúc này mới nói với Cố Vân Đông: "Ta định nhận nuôi đứa nhỏ này."
Cố Vân Đông kinh ngạc: "Đứa nhỏ này là..."
Cô thật sự khiếp sợ, cô cũng coi như rất hiểu Kha biểu cô. Kha biểu cô thích hài tử, nhưng cũng chưa bao giờ có ý niệm nhận nuôi trong đầu.
Kỳ thật rất nhiều người đều khuyên bà ấy, nói bà ấy chỉ có một mình, thừa dịp còn trẻ nuôi một đứa nhỏ, tương lai cũng có người dưỡng lão thờ cúng, không đến mức một mình cô đơn ở trong phòng.
Nhưng Kha biểu cô đều cự tuyệt, bà cảm thấy một mình rất tốt, cũng không lo lắng vấn đề dưỡng lão. Hài tử Nhiếp gia đều rất thân cận với bà, thỉnh thoảng còn bảo hạ nhân mang đồ đến thăm bà, bà ăn mặc không lo, cái gì cũng không thiếu, tương lai cũng không sợ không có người dưỡng lão.
Không nghĩ tới hôm nay đột nhiên nổi lên ý niệm này trong đầu.
Kha biểu cô cúi đầu nhìn thoáng qua tiểu cô nương trong ngực, ánh mắt nhu hòa ấm áp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT