Cũng không biết là những lời này của Biển Hán có tác dụng, hay là phụ nhân này thấy Cố Vân Đông ở đây nên không dám được một tấc tiến một thước nữa, nàng ta đưa đồ trang trí về, cười gượng nói: "Đã như vậy, vậy ta không sửa nữa.” Nàng ta
vội vã quay người rời đi.
Cố Đại Phượng một bụng lời muốn nói, nàng ta lại đi dứt khoát như vậy, nhất thời càng thêm bực bội.
Quay đầu lại véo cánh tay Biển Hán: "Nhìn chuyện ngươi gây ra.”
Cố Vân Đông nhìn vẻ mặt ngây thơ của Biển Hán thì bật cười.
Cô che miệng, hỏi Cố Đại Phượng: "Đại cô, người này..."
"Không có việc gì, cháu không cần quản, tự ta có thể giải quyết, thật sự xem ta là người ăn chay sao. Và ngay cả khi ta không thể, ta vẫn còn có con trai. Hôm qua chính Nguyên Trí đã nói cho nàng ta mặt đỏ tai hồng rời đi, hôm nay nếu không phải Nguyên Trí đi bái phỏng phu tử, nữ nhân kia khẳng định không dám tiến đến trước mặt chúng ta.”
Cố Vân Đông chớp chớp mắt, đại cô, vừa rồi không phải đại cô nói nàng ta bị chổi lớn của đại cô đánh ra sao?
Nhưng cô nghĩ một chút tính tình Nguyên Trí, xác thực không cần lo lắng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play