Cố Vân Đông đã để đồ đạc nên mang theo ở trong không gian, ngay ngày đầu tháng hai, mấy chiếc xe ngựa lẳng lặng rời khỏi kinh thành.
Đám người Cố Đại Giang đều ở cửa thành, những người khác đều lộ ra vẻ không nỡ, chỉ có Khiếu Khiếu, ôm Trì Trì không chịu buông tay, khóc đến không thở nổi” "Đệ đệ, không đi, không đi.”
Lúc trước hắn còn không biết, chỉ thấy người lớn bận rộn còn rất thú vị, lúc này cuối cùng mới ý thức được cái gì, trong nháy mắt khóc đến cả khuôn mặt đều đỏ lên.
Trì Trì vốn rất cao hứng, nhìn thấy Khiếu Khiếu khóc, nhất thời cũng ôm hắn, ngửa đầu gào thét.
Cố Vân Đông: "..."
Cô vội vàng tiến lên, cùng Thường Nha Nha một người ôm một đứa, kéo hai đứa ra.
Cố Vân Đông ôm Trì Trì lên xe ngựa, tiểu tử kia vừa vào đã lăn lộn trên đệm mềm mại, nhìn không ra nửa điểm tâm tình thương tâm khổ sở.
Bên ngoài Khiếu Khiếu khóc càng thương tâm, ngay cả Thường Nha Nha cầm điểm tâm nó thích nhất dỗ nó cũng vô dụng, chỉ có thể ôm nó đi sang một bên chơi.
Lúc này Cố Vân Đông mới xuyên qua cửa sổ xe nhìn về phía đám người Cố Đại Giang đứng bên cạnh: "Cha, mẹ, chúng con xuất phát đây, mọi người bảo trọng."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play