Thiệu Thanh Viễn liếc nhìn cô, trầm giọng nói: "Đó là phòng trọ nam."
Có thể không nhận ra vấn đề này không? Tuy nói ở trong trường đều là học sinh, họ đều rất chú trọng hình thức, nhưng nếu xuất hiện một hai người không tuân thủ nguyên tắc, đi lại trong phòng trọ mà không mặc quần áo thì phải làm sao?
Tình trạng này không hiếm gặp trong giới văn nhân.
Lỡ như nhìn thấy được, bị đau mắt là chuyện nhỏ, nếu như muốn cô phụ trách thì phải làm sao?
Cố Vân Đông ho nhẹ một tiếng, có chút tiếng nuối thở dài: "Thật sự không thể đi sao?"
"Không thể" Thiệu Thanh Viễn kiên định lắc đầu: "Để ta đưa Vân Thư qua đó là được rồi, nàng có điều gì muốn biết thì cứ hỏi ta."
"Được rồi." Cố Vân Đông vừa nhếch miệng, vừa hào hứng bừng bừng thu dọn đồ đạc cho Vân Thư.
"Chăn đệm phải mang theo, không khí lạnh đã đến, chăn đệm phải dày một chút. Đúng rồi còn có quần áo, nhân tiện, ấm đun nước và tách trà cũng phải mang theo. Hoặc là đệ cũng có thể mang theo nồi. Nếu đồ ăn nhà ăn không ngon, thì đệ có thể tự nấu. Bàn chải, cao đánh răng do tỷ phu làm, bây giờ thời tiết hanh khô, ít nhiều thì đệ cũng phải chăm sóc tốt cho gương mặt của mình, bằng không sẽ trở nên xấu đi, sẽ không ai muốn nói chuyện với đệ. Còn nữa mang nhiều đặc sản một chút, đến lúc đó chia cho các bạn học, tạo mối quan hệ tốt vẫn rất quan trọng."
Cố Vân Thư đi đến bên cạnh Thiệu Thanh Viễn nói nhỏ: "Tỷ phu không phải là tỷ tỷ nói rằng muốn đệ tự lập, mặc kệ đệ sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT