Cố Vân Đông nghe hồi lâu mới hiểu ra, sau đó hai mắt sáng lên, đây không phải là bước đầu của truyện tranh sao?
Không đúng, cái này nên coi như là sách minh họa cho thiếu nhi thì đúng hơn nhỉ? Vẫn cách truyện tranh một khoảng quá xa.
Về lý thuyết thì đúng như vậy, có nhiều người thích đọc sách có tranh ảnh, vì nó trực quan hơn.
“Ý tưởng này rất tốt mà? Các ngươi cũng đang làm chính sự, tại sao phải giấu giếm chúng ta làm gì?”
Cố Tiểu Khê gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nhìn Cố Vân Đông, sau đó lại nhìn nương tử mình một cái, lắp bắp nói: “Ta định, định lập được một chút thành tích rồi mới nói cho các ngươi. Lúc trước ta viết thoại bản có thể thành công như vậy, cũng là nhờ có các ngươi giúp đỡ ta. Ta không muốn cứ dựa dẫm vào các ngươi, hơn nữa ta thành thân rồi cũng đã làm cha người ta, phải tự mình gánh vác trách nhiệm. Ta muốn trở thành chỗ dựa cho vợ và con ta, cho nên ta muốn thử sức một lần.”
Thường Nha Nha nghe xong thì ngẩn người, hốc mắt phiếm hồng: “Chàng, con người chàng thật là……”
Cố Vân Đông cũng thoáng sửng sốt: “Tiểu thúc, ngươi đạt được thành tựu như hiện giờ là nhờ vào chính bản lĩnh mình. Chúng ta cùng lắm chỉ phụ giúp một chút mà thôi.”
“Không.” Cố Tiểu Khê lại lắc đầu: “Các ngươi không chỉ phụ giúp một chút. Nếu không có các ngươi ở phía sau thúc đẩy ta, có lẽ cả đời này ta sẽ chỉ biết vùi đầu ngoài ruộng. Đừng nói kinh thành, mà ngay cả huyện thành phủ thành có khi ta cũng không đi được mấy lần. Vân Đông, lúc trước ta nói mình cảm thấy hứng thú với kể chuyện, ngươi lập tức cho người dẫn ta tới các trà lâu ở phủ thành nghe kể, còn dựng sân khấu cho ta, để ta kể chuyện cho người dân ở Vĩnh Phúc, tập luyện cách ăn nói, rèn luyện dũng khí và khả năng nói chuyện. Ngươi đã giúp ta đánh trận đầu tiên.”
“Sau đó, ngươi lại tìm cho ta rất nhiều thoại bản, ta đọc xong mới bắt đầu nảy sinh suy nghĩ muốn viết chuyện xưa. Nhưng lúc ấy ta vừa mới thành thân, trong tay chỉ có trăm lượng bạc, hơn phân nửa còn phải cầm đi xây nhà. Là ngươi và đại ca giúp đỡ, cho ta mượn bạc, còn tìm cho ta rất nhiều thư tịch. Đại ca phải tận dụng mọi lúc để đọc sách, mà còn cố gắng dành thời gian dạy ta đọc sách viết chữ. Bước thứ ba, bước thứ tư, ta gần như không cần phải lo lắng, từ đầu tới đuôi, ta chỉ cần liều mạng hấp thu kiến thức, nỗ lực cải thiện khả năng viết lách, viết những câu truyện trong đầu mình ra.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play