Cao Tố Lan cảm thấy chuyện bà làm thần không biết quỷ không hay, thật không ngờ lúc bà về tới lại bị Trương Tiểu Phương bắt gặp.
Tay đang cầm một cái bát không, canh cải trắng còn thừa lại sáng ngày hôm sau lại mất tích, bà không thể nào đổ đi được, kết hợp cùng với thời gian. Trương Tiểu Phương nghĩ thôi cũng biết là đem cho ngô nhà sát vách kia rồi.
Cô cũng đâu có ngốc thật, mẹ cô không muốn cho cô biết chắc chắn là có lý do, thế nên cứ vờ như không biết đi vậy.
Sáng hôm sau không thấy đồ ăn còn trong chạn cô cũng chẳng buồn hỏi, vác đòn gánh đuổi theo Phương Kiếm Bình.
Hai bên đầu đòn gánh đều có móc, Trương Tiểu Phương không dám nghịch vì sợ tự nện trúng người mình. Nhưng đi được một nửa thấy Trương Tiểu Thảo đang từ phía đối diện đi tới, cũng đang xách theo thùng nước và cầm theo đòn gánh. Tiểu Phương mắng thầm trong lòng một tiếng —— xúi quẩy. Ngay sau đó liền đùa nghịch đòn gánh như Kim Cô Bổng, còn vừa đi vừa nhảy chân sáo.
Đến bên giếng nước thì cũng vừa lúc Tiểu Thảo đi tới, Tiểu Phương cố tình đùa bỡn, nện lên người cô ta bốp một cái.
Trương Tiểu Thảo quăng thùng nước xuống rống lên: "Cô làm gì thế hả?"
Phản ứng của cô ta quá lớn, Tiểu Phương giật bắn người, dừng lại mở to mắt nhìn cô ta, nhất thời quên cả đáp trả.
Trương Tiểu Thảo nhớ tới gì đó, nhặt thùng nước lên, nhìn Trương Tiểu Phương đầy cảm thông: "Tôi so đo gì với cái đứa ngu ngốc như cô kia chứ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT